Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Còn chàng ? Chàng có không?

Mộng Yên Nhiên nháy đôi mắt đẹp quan tâm hỏi thăm

- Ta không cần , yên tâm đi , chỉ cần nàng không có việc gì là được, nhớ đừng tháo xuống

Dương Diệc Phong vuốt ve mái tóc của Mộng Yên Nhiên mà nói

- Dạ , thiếp biết rồi.

Mộng Yên Nhiên gật đầu rồi chui vào lòng Dương Diệc Phong

Lúc này Dương Diệc Phong tâm niệm khẽ động, khóe miệng nhếch lên nói thầm

- Thú vị, ngày càng thú vị

- Chuyện gì thú vị ?

Mộng Yên Nhiên nghi hoặc hỏi

Dương Diệc Phong đang muốn trả lời thì âm thanh của Tà Dương từ bên ngoài truyền vào

- Thiếu gia , Tam vương tử của Sở Quốc Hạng Thiên Minh đã đến , đi theo còn có người của Lục gia và một số cao thủ

- Ta biết rồi, đợi ta ăn xong rồi tìm bọn họ tiêu khiển

Dương Diệc Phong trả lời

- Chàng nha , thật là . Tam vương tử Hạng Thiên Minh không dễ chọc đâu

Mộng Yên Nhiên nhìn Dương Diệc Phong rồi nói tiếp

- Tên Hạng Thiên Minh này ở nước Sở là người có hy vọng thừa kế vương vị nhất. Mẫu thân hắn là Lục quý phi , là em gái của gia chủ Lục gia , Lục gia khống chế một nửa binh lực của Sở Quốc, bản thân cũng là một trong bát đại thế gia . Hơn nữa Hạng Thiên Minh văn thao võ lược, chiêu hiền đãi sĩ, phong độ bất phàm. Hắn cùng Doanh Chính của Tần Quốc, Triệu Quốc Phong của Triệu Quốc, Khương Thế Vi của Tề Quốc được xưng tụng là Tứ Đại Vương Tử. Hắn không giống như tên nhị thế tổ Tiêu Sở Sinh đâu

- Ha ha , ta biết rồi, ta chỉ là đi xem hắn một chút thôi. Nhưng hắn mà trêu ta là hắn không may đó nha

Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên nói

- Thôi được rồi, không nói chuyện hắn nữa , chúng ta ăn cơm , ăn xong chúng ta đến Đồng An Tự ở Minh Phong Sơn chơi nhé ? Nghe nói chỗ đó phong cảnh hữu tình, đèn nhang thình vượng, cơm chay cũng ngon .

- Dạ , thiếp cũng nghe chỗ đó Bồ Tát đặc biệt linh nghiệm , thiếp muốn đi đã lâu nhưng chưa có dịp

Mộng Yên Nhiên từ ngày theo Dương Diệc Phong càng lúc càng ham chơi , càng lúc càng hoạt bát không có dáng dấp của băng sơn mỹ nhân lúc xưa

…..

- Tham kiến tam vương tử điện hạ

Bên trong đại sảnh ngồi năm sáu người, ở giữa là một người khoảng 20 tuổi, vô cùng đẹp trai, phong độ vô cùng, hắn mặc áo bào màu xanh, khi thế bất phàm. Không cần phải nói là tam vương tử Hạng Thiên Minh . Người bái kiến nếu không phải Tiêu Sắt Văn thì còn ai ? Hiện tại Tiêu Sắt Văn nhìn như lão già sắp vào quan tài, hữu khí vô lực, mặt già đi hơn mười tuổi . Hình dạng hắn bây giờ với lúc mới đến vênh vênh váo váo quả thật khác nhau một trời một vực

- Tiêu nhị gia, mau đứng lên. Đây không phải là hoàng cung không cần đa lễ

Hạng Thiên Minh vội vàng nâng Tiêu Sắt Văn đứng dậy

- Đa tạ tam điện hạ

Tiêu Sắt Văn vất vả đứng lên, sắc mặt cô đơn ngồi yên một chỗ

- Tiêu nhị gia sao vậy ?

Hạng Thiên Minh kỳ quái hỏi thăm

- Ai …

Tiêu Sắt Văn biết là không thể dấu được, liền đem mọi chuyện hôm đó nói hết ra . Trong lúc kể , trên mặt có 3 phần hận ý , 2 phần hối hận, 5 phần sợ hãi

Những người ngồi nghe đều lộ vẻ kinh ngạc, nghe đến cuối câu chuyện thì toàn bộ đều ngây người . Tất cả đều nhìn Tiêu Sắt Văn với ánh mắt không dám tin, lại như thương hại. Một lát sau Tiêu Sắt Văn rốt cuộc thở dài mà nói

- Việc sai lầm nhất trong đời lão phu chính là việc này. Hôm nay , hai đứa con của lão phu một chết một tàn, thật sự làm cho lão phu vô cùng đau đớn

Nói xong vẻ mặt thống khổ vô cùng, Tiêu Sở Sinh hiện tại còn đang hôn mê, có tỉnh lại thì cũng chỉ là một phế nhân, hắn toàn thân kinh mạch bị đứt đoạn, xương tay xương chân nát vụn, hạ thể bị phá, là một phế vật không hơn không kém

Nghe xong những lời này, mọi người phản ứng không đồng nhất , có khiếp sợ, có vui mừng, có trầm tư . Trong đại sảnh an tĩnh một hồi lâu

Hạng Thiên Minh trầm tư mở miệng nói

- Trong vòng một giây giết chết nhiều cao thủ như vậy, trong đó có bốn Thiên Cấp cao thủ, lông tóc vô thương , Nhạc tiên sinh ngươi làm được không ?


Ngồi bên cạnh Tiêu Sắt Văn là một trung niên , hắn đứng lên nói rằng

- Xin tha lỗi ta bất lực, ta có thể lông tóc vô thương giết chết bọn họ nhưng không thể làm việc đó trong một giây. Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Hạng Thiên Minh nghe xong lời này, cũng không lộ ra một một phản ứng gì , hắn biết Nhạc tiên sinh lợi hại thế nào, hắn trầm ngâm một hồi rồi hỏi

- Dương Diệc Phong tu vi Hậu Thiên đỉnh phong dễ dàng thắng Thiên Tiên Chí Cảnh, cái này thật sự khó tin

- Tam điện hạ, theo tại hạ biết thì vẫn có khả năng như vậy .

Nhạc tiên sinh trầm ngâm một hồi rồi mở miệng nói

- Giải thích nghe xem

Hạng Thiên Minh nói

- Ai … Thế nhân chỉ biết tám đại thế gia , nhưng không biết trên tám đại thế gia còn có các bí ẩn thế gia đại tộc tồn tại. Lịch sử của bọn họ so với tám đại thế gia, không so với bảy nước phương Đông còn dài hơn rất nhiều. Chúng ta gọi bọn họ là bí ẩn thế gia. Truyền thuyết rằng võ học của bí ẩn thế gia chính là từ thời thượng cổ truyền xuống, tinh diệu vô cùng. Tư chất bình thường luyện cũng có thể thành Thiên Cấp cao thủ, trong gia tộc Thần Cấp cao thủ nhiều vô số kể, còn có cả siêu việt Thần Cấp là Thượng Tiên Cấp tồn tại

Nhạc tiên sinh dừng lại một chút rồi vẻ mặt mơ ước nói tiếp

- Bất quá , bọn họ không xuất hiện trong thế gian cho nên không biết bọn họ như thế nào. Bất quá có thể nói là võ công của bọn họ thực sự ghê gớm, thực lực không thể tưởng tượng được

- Ý của Nhạc tiên sinh là gì ?

Hàng Thiên minh rốt cục có chút thiếu kiên nhẫn, cấp bách hỏi

Nhạc tiên sinh gật đầu khẳng định nói

- Theo lão phu, Dương Diệc Phong là người của bí ẩn thế gia, chỉ có cái này mới giải thích được một người có thể trong một giây giết chết nhiều cao thủ Thiên Cấp như vậy mà cũng chỉ là người hầu của hắn. Bản thân hắn bằng Hậu Thiên đỉnh phong có thể dễ dàng chiến thắng Thiên Tiên Chí Cảnh. Chí có bọn họ mới phá vỡ được quy luật chung này

Tiêu Sắt Văn ngồi bên cạnh nghe vậy thì vẻ mặt cứng ngắc. Một người trung niên, sắc mặt hồng thuận , có vẻ là tướng lĩnh trong quân đội nói

- Không sai, Lục gia chúng ta cũng ghi chép như vậy. Bọn họ luôn luôn không nhúng tay vào chuyện của thế tục, người không phạm ta, ta không phạm người. Tiêu nhị gia, ngươi thật sự lợi hại, đi trêu vào cái tên sát tinh này.

Lời này có ý cười nhạo , xem như đầu heo cũng có thể nghe ra, huống hồ ở đây toàn là các lão già thành tinh ? Bất quá bọn họ nghe rồi cũng không cười nổi vì bốn chữ bí ẩn thế gia quả thật quá mức trầm trọng. Mọi người nghĩ gì thì chỉ có bọn họ mới biết được
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK