Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- A, xong việc rồi , Tà Dương lúc nữa ngươi đem tiền thu lại cho ta , ta đi ngủ trưa miếng đã

Dương Diệc Phong há miệng ngáp rồi tùy tiện ném thanh kiếm trong tay đi , thanh kiếm tự nhiên bay vào trong vỏ kiếm mà Tà Dương đang cầm trong tay. Sau đó không thèm quan tâm đến thái độ sững sờ của mọi người , đi thẳng vào nội viện

- Vâng , thưa thiếu gia

Tà Dương cung kính trả lời

- Xoẹt xoẹt xoẹt

Dương Diệc Phong vừa khuất bóng trong nội viện, toàn bộ quần áo trên người Lữ Kim Thành bạo khai. Tại tích tắc , Dương Diệc Phong đã chém ra 18 kiếm , vừa đủ để cắt ngang những đường chỉ may trên y phục của Lữ Kim Thành, chỉ cần Lữ Kim Thành cử động nhẹ sẽ xé rách y phục

Tất cả mọi người ở đây đều ngây người, cằm chút nữa rớt luôn xuống đất. Tất cả các Thiên Cấp cao thủ nơi này, kể cả Lữ Lương Thắng đều không biết Dương Diệc Phong xuất kiếm thế nào, bọn họ chỉ thấy hắn quét nhẹ một kiếm thì đã xong

Những người khác không thấy rõ nhưng Tà Dương thì lại thấy rõ, hắn ở trong lòng thầm nghĩ

- Đây chẳng lẽ là điều mà sư tôn thường nói , tá lực đả lực , tứ lạng bạt ngàn cân ? quả nhiên là vô cùng sâu sắc . Nếu như …

Doanh Chính , Khương Thế Vi, Đường Ngạo Thiên, Mục tiên sinh mấy người “biết” Dương Diệc Phong đều mồ hôi lạnh ứa ra, trong lòng không thẹn mà nghĩ

- Chẳng lẽ võ học của bí ẩn thế gia thực sự lợi hại như vậy ? Một người Hậu Thiên đỉnh phong cũng có thể dễ dàng đánh bại Thiên Tiên Chí Cảnh . Nếu như vậy Thiên Cấp, Thần Cấp, Thượng Tiên Cấp thì kinh khủng đến cở nào ?

Nghĩ như vậy rồi không tự chủ được nhìn về phía Tà Dương

- Sợ rằng chúng ta không phải là đối thủ của hắn, thảo nào Dương đại thiếu gia có thể vô tư đưa một hạ nhân đi chơi như vậy

Lữ Kim Thành hoàn toàn sửng sốt, không là choáng váng . Hắn là Lữ đại thiếu gia của Lữ gia thiên hạ đệ nhất, từ nhỏ được sủng ái vô cùng, tuổi còn trẻ như vậy đã đạt được Thiên Tiên Chí Cảnh đỉnh phong, chỉ một chút xíu nữa là vào Thiên Cấp. Từ khi xuất đạo đến nay chưa từng thất bại. Không ngờ ngày hôm nay trước mặt toàn bộ sứ giả các nước và các thế gia khác, chỉ một chiêu đã bị một tên ăn chơi trác táng, Hậu Thiên đỉnh phong đánh bại. Hắn cảm giác thế giới đang tan vỡ, thể diện của Lữ gia hôm nay bị hắn làm mất hết, tự mình cũng không còn mặt mũi nào gặp người khác. Hắn nhìn xung quanh, cảm thấy mọi người đang cười nhạo hắn, hắn hướng lên trời hét lên một tiếng điên cuồng, tóc tai rối bời mà chạy đi

Lữ Lương Thắng đang muốn chạy theo xem hắn, sợ hắn làm chuyện điên rồ thì bị Tà Dương ngăn lại

- Lữ tiên sinh, xin lỗi, tiền của ta …

Tất cả mọi người đều là người thông mình làm gì mà không rõ Tà Dương muốn nói cái gì. Lữ Lương Thắng vội vàng phân phó mấy người đệ tử Lữ gia chạy đi xem Lữ Lương Thành. Sau đó quay sang Tà Dương nói rằng

- Đây là 400 vạn lạng dùng để đặt cọc tạm, lần này đi vội quá không đem đủ tiền, xin thứ lỗi. Lữ gia chúng ta sẽ không quỵt nợ. Sau này mời Dương công tử có thể lại Lữ gia để lấy tiền. Xin lỗi lần nữa, tại hạ có việc quan trọng , xin cáo từ

Nói xong đem toàn bộ tiền bạc đưa cho Tà Dương rồi vội vã rời đi

Tà Dương cầm tiền trong tay , bĩu môi nghĩ thầm

- Dám đấu với sư tôn chúng ta ? Chắc là muốn chết. Lão già Yêu Vương bất tử còn bị sư tôn ta làm cho lật thuyền, còn các ngươi đáng gì

Tà Dương nghĩ xong liền cầm ngân phiếu rời đi.

Tại phòng Thiên Giáp, Lữ Kim Thành đang ở trong phòng, cửa sổ đều được đóng chặt, bên trong chỉ là một mảnh đen , ánh mặt trời nhẹ nhè xuyên qua khe cửa sổ chiếu rọi lên sàn nhà tạo thành nhiều quang trụ. Lữ Kim Thành tóc tai bù xù , chán chường ngồi trên ghế. Hai mắt vô thần nhìn như một người đã chết. Lúc này cửa phòng mở ra, Lữ Lương Thắng đi vào. Hắn nhìn thấy cháu trai của mình biến thành như vậy liền đau lòng vạn phần

- Kim Thành, ngươi thế nào ? Có bị thương không ?

Lữ Lương Thắng quan tâm hỏi thăm

- Nhị thúc, nhị thúc ơi . Hu hu hu hu.

Lữ Kim Thành ôm lấy chân Lữ Lương Thắng, trong bóng đêm chỉ thấy Lữ Kim Thành giống như tìm được cọng rơm cứu mạng, hắn ôm chặt chân Lữ Lương Thắng mà khóc ồ lên

Lữ Lương Thắng hiền từ vuốt ve đầu của Lữ Kim Thành an ủi mà nói rằng

- Hài tử, ngươi phải kiên cường. Thua có gì đáng sợ ? Đáng sợ chính là thua rồi không thể nào đứng lên nữa. Thắng bại vốn là lẽ thường tình của binh gia. Hài tử, có ai là vô địch suốt cả đời ?Lúc nhị thúc còn trẻ cùng đã từng thua, nhưng ta không sợ thua, thua một lần ta sẽ càng thêm nỗ lực để dành lại thắng lợi. Hài tử, ngươi là thiên tài, ngươi cần phải tỉnh lại, ngươi phải nổ lực đứng lên, luyện võ công cao rồi tìm hắn khiêu chiến lại. Lữ gia chúng ta không cho phép có người nhu nhược

- Thiếu gia

Tà Dương nhìn thấy Dương Diệc Phong tỉnh dậy thì cung kính nói

- Thế nào ? cầm tiền về chưa ?

Dương Diệc Phong vốn không quan tâm đến tiền này, chỉ là vì Lữ gia chọc hắn làm gì

- Chỉ mới có 400 vạn lạng , Lữ Lương Thắng nói ngài đến Lữ gia lấy

Tà Dương trả lời

- 400 vạn lạng cũng đủ chúng ta tiêu pha rồi, đợi hết tiền thì đến Lữ gia

Dương Diệc Phong hình như đem Lữ gia trở thành ngân hàng của mình

Tà Dương không nói gì, chỉ gật đầu

- Đi , ngủ dậy sao không uống rượu được, đi theo thiếu gia ta uống rượu

Dương Diệc Phong nói xong liền đi đến tiền thính của Khách Hành Cư

Rất nhanh hắn đi lên lầu ba, chưởng quỹ đã phân phó nhà hàng chuẩn bị mấy bình rượu ngon Lục Xà Tửu và mấy đĩa món ăn sáng. Dương Diệc Phong vừa ăn uống vừa nhìn người đi lại dưới lầu, trong lòng không khỏi nổi lên một trận xúc cảm. Hắn uống rượu, hưởng thụ dòng rượu chạy từ yết hầu vào bụng , dần dần xuất thần

- Ha ha ha, Khương huynh thấy thế nào ? ta đã nói Dương huynh ngủ dậy nhất định sẽ ở đây uống rượu

Âm thanh của Doanh Chính từ thang lầu truyền lên

- Ha ha tiểu đệ bội phục Doanh Chính huynh

Âm thanh của Khương Thế Vi cũng theo sau vang lên

Dương Diệc Phong đang xuất thần bị âm thanh kéo lại, thấy Doanh Chính và Khương Thế Vi đến cũng không đứng lên, chỉ đưa ra thêm hai cái chén rồi rót rượu vào

Hai bọn họ cũng không đa lễ, đặt mông ngồi xuống rồi bưng chén uống một ngụm xuống dưới

- Chúc mừng Dương huynh không chỉ thắng lợi mà còn thu được một đống tiền

- Ha ha ha

Dương Diệc Phong cụng ly cùng hai người cười to

Dương Diệc Phong không chút khách khí mà nói rằng

- Chỉ là một tên tiểu tử chưa cai sữa thì làm sao là đối thủ của ta được, không biết tự lượng sức mình. Cái gì mà Thiên hạ đệ nhất gia chứ, ta xem Nhị đương gia của Lữ gia còn kém xa một người hạ nhân trong nhà ta, đừng nói hắn, cả nhà Lữ gia cũng không phải là đối thủ

- Ha ha ha, đúng vậy, gia tộc của Dương huynh đương nhiên Lữ gia không thể nào so sánh được

Khương Thế Vi cũng không chút khách khí mà cười to. Hiện tại hắn đã khẳng định 200% là Dương Diệc Phong nhất định là người của bí ẩn thế gia. Chỉ bằng kiếm pháp xuất thần nhập hóa của Dương Diệc Phong, tuyệt đối các thế gia không thế nào có được. Hậu Thiên đỉnh phong có thể thắng Thiên Tiên Chí Cảnh đỉnh phong quả thật là điều không tưởng, nhưng hôm nay hắn đã được thấy. Chí có một lý do duy nhất để giải thích là Dương Diệc Phong là truyền nhân của bí ẩn thế gia mới có võ học thần kỳ như vậy
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK