Kiều Trị chỉ chơi với những người người cam tâm tình nguyên, mà tất cả mọi người đều mang tầm trang cam tâm tình nguyện chơi đùa, loại người như bọn họ nào dám chơi với máy cô gái nhỏ vừa mới ra xã hội này, mấy cô gái nhỏ này chỉ chấp nhận lý lẽ cứng nhắc, nếu như thật sự làm gì đối phương, đoán chừng mình sẽ bị đối phương quấy lấy.
Nghe vậy, ánh mắt La Lê nhìn Kiều Trị lại thay đổi vài phần.
“Anh nói cái gì? Anh quả nhiên giống y như đúc voi loi don à?”
Kiều Trị: “… Lừa cô đó, đều là người khác nói loạn, thực ra tôi giữ mình rất trong sạch, mời cô ăn một bữa là để xin lỗi, vừa rồi không làm cô sợ chứ?”
La Lo Li không muốn tin anh ta, quật cường cắn môi dưới của mình.
“Nếu tôi lừa cô, tôi bị thiên lôi đánh được chưa?”
La Lo Li nhìn anh ta một cái, nghi ngờ nheo mắt lại: “Quên đi, anh không cần phải thể đáng sợ như vậy, cho dù anh có nói xin lỗi còn mời tôi một bữa, tôi cũng không cần
Đúng lúc cửa thang máy mở ra, La Lo Li trực tiếp bước chậm ra ngoài.
Kiều Trị thấy thế, không thể làm gì khác hơn là đi theo: “Nếu cô không bằng lòng để tôi mời cô ăn cơm thì chính là cô vẫn chưa tha thứ cho tó, cảm thấy tôi xin lỗi không thành tâm
La Lê: “.. Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Mời có ăn cơm xin lỗi mà thôi, cô yên tâm đi… Cô là người của chi d…” Anh ta nói một nửa lại sửa lại lời nói: “Người của công ty, dù tôi có muốn làm náo loạn thể nào cũng không dám làm gì với người của công ty Uất Trì, thật sự chỉ là để xin lỗi thôi.”
Sau khi nghe thấy những lời này, La Lo Li cảm thấy cũng khá đáng tin, quả thực cô cũng muốn ăn gì đó.
Nhưng mà không làm không nhận lộc.
“Đi thôi đi thôi.”
Lúc La Lo Li đang do dự, Kiều Trị trực tiếp kéo tay cô ấy tiền vào thang máy lần nữa, sau đó ấn nút xuống tầng hầm đỗ xe.
“Này!” La Lo Li thở phì phò hất tay của anh ta ra “Tôi còn chưa đồng ý với anh mà, anh dựa vào cái gì mà lại trực tiếp dẫn tôi đi thế?”
“Xin lỗi thì phải kịp thời, lúc này mới có thể biểu hiện ra thành ý của tôi nha.”
“Tôi còn phải đi làm đó.”
“Xin nghỉ đi!”
La Lê: “… không được, xin nghỉ bị trừ tiền lương, tất cả điểm chuyên cần và tiền thưởng của tôi
Kiều Trị thực sự không chịu nổi nói thắng: “Sao có nhiều lời như vậy? Tiền lương bị trừ, tiền thưởng tiền điểm chuyên cần tôi đều cho cô được chưa? Hiện tại ngoan ngoãn im lặng đi ăn một bữa với cậu chủ đây
La Liệ: “Anh có thái độ gì thế?”
“… Tôi sai rồi, số tiền kia tôi bồi thường cho cô coi như là tôi xin cô đi ăn cơm với tôi được chưa?”
“Anh đừng đụng vào tôi.” La Lo Li hất tay của anh ta ra, đi tới trong góc đứng.
Hốc mắt của cô ấy hơi đỏ, vừa rồi những lời này của Kiều Trị đã đụng vào nỗi đau của cô, ngắm lại trước đây cô ấy tiêu tiền như nước, chuyện gì đều có người lo sẵn, hiện tại thì sao?
Vì điểm chuyên cần cô ấy cũng không dám tùy tiện xin nghỉ, không ngờ còn bị một người đàn ông nói mình nói nhiều, đưa tiền cho mình…
Nhưng vậy thì có thể làm thế nào? Con đường này là do cô ấy chọn, chỉ có thể đi tiếp.
Trong phòng làm việc.
Hàn Minh Thư bị bể vào phòng làm việc, lúc này trên lầu đã không có người, chị Lâm cũng tan làm đi ăn cơm, cho nên cho dù bể vào phòng làm việc cũng không có ai nhìn thấy,
Vừa vào phòng làm việc, Hàn Minh Thư đã bị đốt lên bàn làm việc, sau đó Dạ Âu Thần liền đi qua