Hàn Thanh đưa tay chạm vào tay anh ta, sau khi thu bàn tay về lại chậm chạp nói: “Vừa rồi những lời mà Đậu Nành nói đều không phải là sự thật đầu, nhóc con này rất thích nói những lời nhảm nhí, hi vọng anh sẽ không hiểu lầm bất cứ chuyện gì cả.”
“Tôi hiểu được mà, trẻ con mà, lời trẻ nói không kiêng kị gì cả, tôi sao có thể tin đó là sự thật.”
“Nếu anh Lý đây tin những chuyện này là thật thì tôi có thể giải thích. “Không cần, không cần.” Lý Tư Hàn xấu hổ mà xua tay: “Không cần giải thích, tôi tin mà. Hơn nữa tôi cũng cảm thấy được Tiểu Nhan không hề giống với loại con gái này. Làm sao mà cô ấy có thể làm được điều đó chứ.”
Hàn Thanh nhìn về phía Đậu Nành, trong ánh mắt mang theo sự nghiêm khắc: “Nếu đã nói ra những lời không đúng với sự thật rồi thì mau nghiêm túc mà xin lỗi đi.”
Đậu Nành uất ức mà chu miệng lên: “Cậu à… Cậu bắt đầu làm nũng, đây chính là bộ dạng không muốn xin lỗi, hơn nữa cậu căn bản không hề nói năng lung tung, dì Tiểu Nhan đúng là đang thích cậu mình mà, làm những chuyện như vậy cũng là thật. Cậu bé đang không biết cậu mình đang suy nghĩ gì ở trong đầu, người cũng đều đã đến đây, làm rõ ràng mọi chuyện với đối tượng xem mắt của dì Tiểu Nhan như vậy, đây không phải tương đương với chuyện kết hợp hai người với nhau hay sao.Thật là làm cho cậu tức chết đến nơi rồi. “Xin lỗi mau!”
Ánh mắt của Hàn Thanh càng thêm nghiêm khắc, thật sâu trong đôi mắt mang theo một sự sắc bén. Được rồi, Đậu Nành chỉ có thể nhận ra, bị ép buộc mà nói một câu: “Thực xin lỗi chú ạ, những lời vừa nãy đều là do cháu nói năng lung tung mà ra, dì Tiểu Nhan đối với Đậu Nành rất tốt, cho nên Đậu Nành luôn hi vọng là dì Tiểu Nhan sẽ làm mơ của cháu, thành ra cháu mới nói những lời nói không đúng như thế.”
“Không có việc gì không có việc gì, chú không so đo với cháu, cháu yên tâm đi.” Rất nhanh, đồ ăn cũng được bưng lên, Lý Tư Hàn phá vỡ bầu không khí xấu hổ lúc này. “Nếu tới cũng đã tới rồi, không phải là nên ngồi xuống ăn cùng nhau hay sao?”
Hàn Thanh liếc nhìn những món ăn đều giống như nhau trên bàn, ánh mắt rơi xuống ngay bình rượu vang đắt tiền ở trước mặt, chỉ liếc sơ một cái sau đó nhìn về phía của Đậu Nành.
Đối mặt với ánh mắt của của cậu mình, Đậu Nành chỉ có thể chột dạ mà cúi đầu xuống bàn ăn.
A a, cậu đây cũng chỉ là đang giúp dì Tiểu Nhan, nếu đối phương không có tiền lại còn muốn ra vẻ. Vậy sau này nếu dì Tiểu Nhan cùng với người như vậy kết hôn với nhau, thì ít nhiều cũng sẽ bị khinh bỉ. “Anh Lý khách sáo quá rồi.”
Nói như vậy, Hàn Thanh vẫn ngồi xuống. Ba người vừa mới ngồi vào vị trí, ngoài cửa đãtruyền đến một giọng nữ. “Chính là nơi này sao? Cảm ơn ạ.”
Tiểu Nhan bước vào trong phòng ăn, hơi thở của cô ấy có chút không ổn định, bởi vì cô ấy đã vội vàng chạy tới sau khi nhận được tin nhắn từ Đậu Nành gửi cho mình, vào thời điểm mà cô ấy bước lên lầu, chỉ muốn khóc không ra nước mắt.
Bởi vì, cô ấy hiện tại là kẻ nghèo hèn, chạy vô đây, cô ấy lấy tiền đâu ra mà trả chứ?
Ai nha, cùng lắm thì mượn trước một chút, sau đó trả dần.
Ngẫm lại thì Tiểu Nhan cảm thấy mình thật là mệnh khổ, việc làm này của tên nhóc Đậu Nành này thật là khiến cho người khác không thể nào bớt lo được mà.
Sau khi đến địa điểm quán ăn, Tiểu Nhan cứ thế mà lao thẳng vào phòng ăn, cô ấy gọi tên của Đậu Nành, nhưng sau khi bước vào cô đã thấy bóng dáng ai đó, cô ấy lập tức sững sờ ngay tại chỗ.
Hàn Thanh…
Sao anh ta lại cũng ở chỗ này cơ chứ?
Ba người ở trong phòng, Hàn Thanh, Đậu Nành, còn có đối tượng mà cô ấy xem mắt.
Tiểu Nhan tức khắc trở nên xấu hổ. Môi muốn mở ra, nhưng cô ấy lại không hề nói được một lời nào.
Ban đầu cô ấy vốn dĩ cho rằng chỉ có Lý Tư Hàn và Đậu Nành ở đây, cô ấy sẽ nói ra lý do thật tốt của mình, nhưng bây giờ lại có Hàn Thanh ở đây, cô ấy vì thế mà cũng không thể nói ra một lời nào.
Cô ấy không muốn gặp anh ta, và tuyệt nhiên là càng không muốn nói chuyện với anh ta vào lúc này.
Cô ấy không nghĩ tới, Đậu Nành lại đột nhiên Rất mau sau đó, Tiểu Nhan cũng bình tĩnh lại, bình tĩnh lại hô hấp của bản thân, sau đó yên lặng mà đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Tư Hàn.
“Dì Tiểu Nhan à, dì lại đây ngồi kế Đậu Nành nha!”
Ánh mắt của Hàn Thanh tối lại vài phần, mím môi mỏng không có thần sắc gì Đậu Nành ngay lập tức tỏ vẻ không hài lòng khi nhìn thấy tình huống như vậy.
Cậu chỉ chỉ vào vị trí bên cạnh sau đó nói với Hàn Thanh: “Cậu ơi, con muốn được ngồi bên cạnh dì Tiểu Nhan, cậu sang bên kia ngồi đi có được không?”
Không chờ Hàn Thanh phản ứng, Tiểu Nhan đã thờ ơ đáp lại.