Tiểu Nhan nghĩ ngợi, cuối cùng cũng gật đầu: “Được”
“Rất mong ngày mai gặp lại, cô Chu, tôi đi trước đây.
“Vâng, chào anh”
Sau khi mọi người ra về, La Tuệ Mỹ lặng lẽ đứng dậy, ôm cổ con gái mình: “Thế nào? Có chỗ nào không khỏe? Nếu con không thích, thì mẹ từ chối thay con, không có vấn đề gì.”
“Con đã đồng ý với anh ta ngày mai qua đây giúp.”
Nghe vậy, La Tuệ Mỹ sửng sốt một chút: “Con vừa ý à?”
“Không có “Vậy tại sao..
“Tính cách của anh ta rất tốt, con lại đang độc thân, nên đi đâu cũng muốn xem mắt, dù sao cũng không ai muốn.”
La Tuệ Mỹ….
“Nói luyên thuyên cái gì? Tại sao có thể nói không ai muốn cô chứ? Nhan Nhan con nói thật cho mẹ, con dỗi buổi xem mắt hôm nay à? Là cố ý?”
Dỗi là thật, nhưng Tiểu Nhan không muốn thừanhận, cắn chặt răng: “Không đầu, con chính là nghe dì Trương nói thì cảm thấy bà ấy nói có lý, con người ta trên đời cưỡng cầu như vậy làm gì? Làm bản thân mỗi ngày hạnh phúc còn không bằng sống bình an và vui vẻ.”
“Con nghĩ như vậy thì tốt.”
Ngày hôm sau, Lý Tư Hàn lại tới, còn giúp Tiểu Nhan rất nhiều việc, trước khi đi anh ta còn xin Zalo của Tiểu Nhan. Anh ta rất thông minh, hai ngày này không đề cập tới chuyện tình cảm với Tiểu Nhan, cũng không tò mò hỏi chuyện. Nếu ở cạnh cũng không khiến người ta thấy xấu hổ. Tuy rằng không thể nói đến mức độ hòa hợp của hai người, nhưng mỗi lời nói, cử chi của anh ta đều đúng mực.
Tiểu Nhan thấy hơi kỳ lạ, đàn ông như này, tại sao lại độc thân?
Không nói đến việc anh ta có nhà và công việc ổn định, chỉ dựa vào việc anh là người có tính cách biết trước biết sau, hắn phải có nhiều cô gái yêu mến.
Nhưng cô hiện tại cũng không quen, hơn nữa cô cũng không xác định cùng đối phương tiếp tục, cho nên tự nhiên sẽ không hỏi đối phương những câu riêng tư này.
Ngày thứ bà, Lý Tư Hàn sau khi tan làm lại tới nữa. Anh đối xử với ba mẹ của Tiểu Nhan cũng tốt. Còn thay ba Chu bán vài thứ bên ngoài. Cho nên ba Chu rất vừa ý anh ta, ngay cả La Tuệ Mỹ cũng cảm thấy Lý Tư Hàn không tồi.
Thật sự không có gì khiến người ta bắt bẻ.Dì Trương chờ cả nhà Tiểu Nhan về rồi nói thẳng: “Nhan Nhan, dì nghe nói gần đây cháu và Tiểu Lý ở cùng nhau rất tốt, có phải không?”
Tiểu Nhan không biết trả lời như thế nào, có chút khó xử, nghe thấy Lạc Tuệ Mỹ ngồi bên cạnh nói: “Mới quen nhau có vài ngày, hợp hay không thì về sau mới biết được.”
Hàm ý muốn hỏi tại sao cô lại vội vàng như vậy.
“Nhưng tôi nghe nói dì trước đẩy giúp một cô gái hàng xóm nào đó kết hôn với một anh chàng, về sau cô ấy phải chịu bạo lực gia đình?”
Nghe vậy, vẻ mặt của dì Trương thay đổi, bà giải thích Tại sao lại đổ việc này cho tôi? Bạo lực gia đình là vấn đề của 2 người họ? Chắc chắn là người vợ không nghe lời, hoặc làm chuyện gì quá đáng”
La Tuệ Mỹ trừng mắt: Thấy quá đáng quá thì liền ly hôn à? Đánh người thì tính sao? Dì Trương, dì thấy đánh người là đúng à?”