Tiêu Túc đưa tay cởi nút áo khoác, cởi xuống treo lên trên mắc áo bên cạnh, nhìn bộ dáng Giang Tiểu Bạch nằm ngửa thoải mái ở trên sô pha, trong mắt cũng có ý cười nhàn nhạt.
Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy!
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy!
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu nữa chúng ta hiện tại chỉ là thử, anh vẫn đang trong thời gian thử việc! Nhanh đi!”
Tiêu Túc không lại cùng cô ấy tranh cãi nữa, quay người nhận mệnh đi về phía phòng bếp, chốc lát sau rót một ly nước đi ra đưa cho cô, ai biết Giang Tiểu Bạch sau khi nhận lấy lại lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
“Tiêu Túc, anh rốt cuộc có biết làm bạn trai không? Nước này lạnh như vậy, em lại là con gái, anh để em uống nước lạnh, em đến lúc đó bị đau bụng thì phải làm sao?”
Tiêu Túc: “2”
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt: “Giúp em đổi thành nước ấm, cảm ơn”
Tiêu Túc nhận lấy ly, trước khi quay người thì thầm một câu: “Yếu ớt”
Câu nói này bị Giang Tiểu Bạch nghe thấy, cô ấy lập tức nói: “Chuyện này chỗ nào là yếu ớt, thân thể con gái chúng em vốn dĩ là lạnh, loại thời tiết này bạn gái anh nếu như uống nước lạnh bị bệnh rồi, đau lòng còn không phải là những người làm bạn trai các anh sao?”
Nói giống như rất có đạo lí, Tiêu Túc căn bản không có cách nào phản bác, cậu ta rất nhanh đổi một ly nước nóng cho cô, Giang Tiểu Bạch cuối cùng hài lòng.
Tiêu Túc liền về phòng tắm nước nóng.
Lúc tắm Tiêu Túc vẫn luôn suy nghĩ về chuyện hôm nay, còn có chuyện tối hôm qua, kí ức của cậu thật ra rất rõ ràng, đến bây giờ đều như cũ có thể nhớ đến dáng vẻ và biểu tình tối qua của Tiểu Bạch, nghĩ nghĩ, thân thể của cậu ta liền trở nên kì quái.
Sau đó, lần tắm này, Tiêu Túc đã tắm rất lâu.
Đợi đến khi cậu ta tắm xong đi ra, đã là chuyện bốn mươi phút sau, Tiêu Túc nhìn phòng khách an an tĩnh tĩnh, trên sô pha đã không có bóng dáng của Giang Tiểu Bạch.
Tiêu Túc đoán cô ấy có thể cũng đi tắm, chuẩn bị đi ngủ rồi, liền không đi làm phiền cô ấy nữa, vừa lau tóc vừa đi về phía phòng mình.
“Anh tắm sao lại lâu như vậy chứ?”
Vừa đi đến bên giường, một giọng nữ liền ở trên giường vang lên, doạ Tiêu Túc nhảy dựng lên.