“Chủ tịch, tôi đã nói rất nhiều lần, tôi thích công ty của anh, muốn đến đây học tập làm việc Lại là câu trả lời này, Dạ Âu Thần đột nhiên cảm thấy lông ngực bức bối khó chịu, vươn tay kéo cà vạt của mình ra, lạnh lùng nói: “Không còn chuyện gì nữa thì đi ra ngoài đi.”
Hàn Minh Thư: Ngư Nhanh như vậy sao? “Vậy chuyện vừa nãy, anh không tức giận với tôi nữa rồi phải không?”
Ảnh mắt Dạ Mạc Thảm lướt qua “Còn chưa ra ngoài?”
Hàn Anh Thư không dám nói thêm gì nữa, chỉ đành phải yên lặng gật đầu, sau đó rời khỏi văn phòng.
Sau khi đi ra, cô dựa vào tường thở dài một hơi.
Thực sự đau lòng quá, đột nhiên Dạ Âu Thần lại nổi cáu, trong lòng cô rất mệt mỏi.
Làm sao mới có thể khiến anh cảm thấy rằng… cô đến đây không phải là vì anh, sau đó anh mới không cảnh giác mình nữa?
Hàn Anh Thư thở dài một hơi, cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Đầu tóc rũ rượi, cô hệt như một con thỏ bực bội quay lại phòng thư ký, kết quả vừa đi vào liền nhìn thấy một người mà cô không muốn gặp.
Kiều Trị cười tủm tỉm ngồi trên ghế sofa mà cô vừa năm lúc nãy, thấy cô bước vào, anh ta lập tức nở nụ cười tươi rồi.
“Chị dâu nhỏ, cuối cùng cô cũng đến rồi, tôi còn tưởng rằng phải chở có thêm một lúc nữa”
Hàn Minh Thư: “…
Cô có hơi đau đầu, người đàn ông này sao lại giống như âm hồn không tan vậy? Rõ ràng là trước khi ăn trưa, cô đã nói rất rõ rằng mọi chuyện với anh ta rồi phải không?
Nhưng mà anh ta lại …
Kiều Trị đứng dậy, nghiêm túc củi người xin lỗi cô.
“Tôi thực sự xin lỗi, tôi đến đây thật lòng nói xin lỗi với cô, chuyện tối hôm qua là tôi nhất thời hồ đồ, may mà cô không sao. Nhưng mà chị dâu nhỏ, mặc dù tối qua là do tôi chơi đùa ác ý, nhưng mà có thử nghĩ lại xem, nếu không phải do tôi, Uất Trì cũng sẽ không mau chóng chạy đến cứu cô, tình cảm của hai người cũng sẽ không tiến triển nhanh chóng như vậy”
“Đợi chút.” Hàn Minh Thư ngắt lời anh ta: “Cái gì mà tiến triển tình cảm?”
Cô rõ ràng vừa mới từ trong phòng làm việc của Dạ Mạc Thảm đi ra đây, hơn nữa anh còn tức giận đến mức không biết khi nào mới nguôi giận. Kiều Trị cười hi hi nói: “Chẳng lẽ không phải sao? Tối hôm qua không phải cậu ta chạy tới làm anh hùng cứu mỹ nhân sao? Nếu như không có tôi, hai người cũng sẽ không có cơ hội chung đụng như vậy, chị dâu nhỏ, cô xem xét chút điểm tốt này, mà tha thứ cho tôi có được không?”
Hàn Anh Thư: ““
Kiều Trị đột nhiên đứng bật dậy, đi đến bên cạnh cô.
“Nếu có đồng ý tha thứ cho tôi, sau này có bất cứ chuyện gì tôi cũng đều giúp cô, hơn nữa về phần tin tức của Uất Trì, tôi cũng sẽ tiết lộ cho cô ngay lập tức, thế nào?”
Hàn Minh Thư: “
Cô nhíu chặt chân mày, nhìn người đàn ông cà lơ phất phơ trước mắt này, có thể tin được anh ta không?
Nhưng mà, mối quan hệ của anh ta với Dạ Âu Thần có vẻ thực sự khá tốt, nhận được tin tức về Dạ Âu Thần từ chỗ của anh ta, có lẽ là … cũng khá đáng đúng không? “Thế nào thế nào? Có phải rất hời không?”
Kiều Trị thật sự cảm thấy, người phụ nữ trước mặt quá mức bình tĩnh lãnh đạm, có thể không hề bị cảnh tượng tối hôm qua dọa sợ, đã vậy còn tạt rượu vang lên trên mặt người ta, thật sự là ngầu quá đi thôi?
Càng quan trọng hơn là, anh ta cảm thấy Uất Trì chắc chắn có ý nghiêm túc với cô.
“Nếu như cô đồng ý, chúng ta kết bạn zalo đi, sau này tôi cũng tiện kịp thời tiết lộ tin tức hành tung của Uất Trì cho cô, thấy thế nào?”
Hàn Anh Thư nhìn anh ta suy tư một hồi lâu, cảm thấy cũng khá có lý, liền gật đầu.
“OK.”
Thế là hai người kết bạn zalo, sau khi xong xuôi, Kiều Trị mặt đầy hài lòng, cảm thấy mình vừa thoát khỏi một kiếp nạn.
“Chị dâu nhỏ, yên tâm đi, sau này có bất cứ tin tức gì của Uất Trì, tôi sẽ lập tức nói cho cô biết “Anh đừng gọi tôi như vậy nữa. Hàn Mạt nhíu mày nhắc nho.
“Yên tâm, xưng hô này tạm thời chỉ có hai chúng ta biết, tôi sẽ chú ý không gọi như vậy trước mặt người khác đâu, nhưng mà cô yên tâm, tôi chỉ nhận một minh cô làm chị dâu thôi.” Nói xong, Kiều Trị còn vô vỗ ngực mình, đảm bảo với Hàn Anh Thư.
Hàn Anh Thư không khỏi liếc anh ta thêm một cái, không có nói gì nữa.
Kiều Trị lại nghiêng người sang, cười tủm tỉm hỏi: “Chị dâu nhỏ, chuyện tối hôm qua, cô không còn giận tôi nữa đúng không?”