Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buồn bực bởi vì cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm mẹ cho nên cô và Tiêu Túc vẫn luôn dùng biện pháp phòng tránh, nhưng theo như thời gian thì lúc cô say rượu xảy ra quan hệ với Tiêu Túc đã mang thai.

Thật là làm cho người ta buồn rầu.

Lúc đầu còn đỡ, Giang Tiểu Bạch không bị nôn nghén, ăn cái gì cũng cảm thấy ngon.

Sau đó sức ăn của cô càng ngày càng nhiều, không cần mẹ cô phải nói mỗi ngày cô trừ ăn ra thì lại ngủ, sau đó không bao lâu Giang Tiểu Bạch bắt đầu phát phì, sau đó chân cũng bắt đầu sưng lên.



Thậm chí cô còn nghỉ ngờ không phải cô mang thai một đứa bé mà mang thai một tín đồ ăn hàng.

Nếu không tại sao cô có thể trở nên ăn được hơn nữa còn trở nên mập như vậy chứ.

Phương Đường Đường đến gặp Giang Tiểu Bạch rất nhiều lần, mỗi lần tới đều giễu cợt cô.

“Ha ha ha Tiểu Bạch cậu có biết dáng vẻ của cậu lúc này trông như thế nào không? Giống như một quả bóng chứ không giống như người nữa, nói thật mình nhìn thấy dáng vẻ này của cậu thì hoàn toàn không có suy nghĩ muốn kết hôn nữa, ừ, xem như kết hôn thì mình cũng sẽ không mang thai”



Chế giễu chưa đủ cô ấy còn kéo Hứa Nghệ Phỉ vào trong nhóm để cùng chế giễu.

Giang Tiểu Bạch cười ha ha: “Phương Đường Đường, nếu nam thần của cậu muốn cậu mang thai vậy cậu có mang thai không?”

“Mang thai, khẳng định sẽ mang thai!”

“Cho nên thời thế thay đổi, hôm nay cậu chế giễu mình vậy thì tương lai mình chắc chắn trả lại cho cậu gấp mười lần”

“Mẹ kiếp” Phương Đường Đường nghe vậy: “Xem ra mình phải bôi đen cậu nhiều hơn, mình lập tức gửi ảnh chụp lên danh sách bạn bè, dù sao thì mình cũng sẽ nói trước khi bị bôi đen.”

“Làm đi, cậu làm đi”

Hai người trêu ghẹo đã quen, mặc dù Phương Đường Đường ngoài miệng không tự trọng nhưng không thật sự làm như vậy, trái lại vẫn cười và đùa với nhau.

“Được rồi, xem mình lén đem cho cậu thứ gì này.”. Truyện Hài Hước

Phương Đường Đường lấy từ trong túi xách của mình ra một túi đồ ăn vặt nhỏ.

Giang Tiểu Bạch chỉ liếc nhìn ánh mắt lập tức tỏa sáng.

“Vị cay!”

“Đúng vậy!”

Phương Đường Đường cầm đồ ăn vặt vị cay ở trong tay đưa cho cô: “Chỉ được ăn một túi nhỏ như vậy thôi”

Từ sau khi mang thai mặc dù Giang Tiểu Bạch ăn được nhiều nhưng mẹ cô không cho cô ăn nhiều đồ ăn vặt, mà Tiêu Túc cũng lo lắng cho sức khỏe của cô và con nên cũng không đồng ý cho Giang Tiểu Bạch ăn đồ ăn vặt không vệ sinh kia.



Cho nên Giang Tiểu Bạch càng không được ăn, mà Phương Đường Đường bạn thân của cô mỗi lần đều bị Giang Tiểu Bạch uy hiếp, nếu như muốn đến thì chắc chắn phải mang một ít đồ ăn vặt cho cô, nếu không thì đừng tới.

Phương Đường Đường cũng suy nghĩ đến tình trạng cơ thể Giang Tiểu Bạch lúc này cho nên không nguyện ý thường xuyên đem đến cho cô.

Thế nhưng có đôi khi cô ta tới tay không Giang Tiểu Bạch luôn tỏ ra tội nghiệp, cô ta cũng không nhìn được cho nên thỉnh thoảng sẽ tạo bất ngờ cho Giang Tiểu Bạch.

“Chồng cậu cũng quá nhẫn tâm, cậu đáng thương như vậy mà anh cũng không thỉnh thoảng cho cậu ăn một chút?”


“Đúng vậy” Giang Tiểu Bạch gật đầu, vừa ăn đồ vặt vừa lên án Tiêu Túc: “Cái tên khốn kia giống y như mẹ mình, không cho phép mình ăn đồ ở bên ngoài, cho nên sau này cậu phải thường xuyên đem cho mình”


Giang Tiểu Bạch không nói với Phương Đường Đường thực ra Tiêu Túc thỉnh thoảng cũng lén lút dẫn cô ra ngoài ăn lẩu, đồ ăn vặt để đỡ thèm, nhưng mà mỗi lần đều không cho cô ăn nhiều.


Về chuyện tại sao cô không nói thì lại rất đơn giản, nếu như cô nói cho Phương Đường Đường biết thực ra mỗi tuần Tiêu Túc đều dẫn cô ra ngoài đến lúc đó Phương Đường Đường khẳng định sẽ cảm thấy cô ăn rất nhiều, sau đó sẽ không đem cho cô nữa.


Nguồn suối vui vẻ của cô sẽ biến mất nên cô từ chối nói!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK