“Cô có nghe tôi nói gì không?” Cô gái lễ tân thấy cô không có phản ứng thì lập tức hỏi thêm một câu nữa.
Nghe vậy, Tiểu Nhan phục hồi tinh thần, cô nhìn cô gái đứng trước mặt mình: “Cô vừa mới nói…”
Cô vẫn đang không biết mình có nghe lầm hay không. Nếu không, sao cô lại nghe được cô gái ở quầy lễ tân nói, Hứa Yến Uyển là vợ sắp cưới của Hàn Thanh chứ?
Chuyện này, cũng không nói cho cô biết.
Cô gái lễ tân nhìn sắc mặt tái nhợt của Tiểu Nhan, biết được cô đã nghe mình nói, nhưng mà sợ cô không tin, vì thế cô gái lễ tân lại nhấn mạnh một lần nữa.
“Hứa Yến Uyển là vợ sắp cưới của Tổng giám đốc Hàn. Tôi sợ cô không biết, cho nên muốn nói cho cô biết một chút.”
Tiểu Nhan rốt cuộc biết được mình không nghe nhầm.
Nhưng mà vẫn có chút không thể tin được, dù sao chuyện xảy ra đột ngột.
“Chuyện cô nói có chứng cứ không?”
“Chuyện này còn cần bằng chứng sao? Cô không biết Tổng giám đốc Hàn sao? Tổng giám đốc Hàn giúp cô ấy chuyển công tác không phải là quá rõ ràng rồi sao?”
“Đó không phải là vì mối quan hệ giữa hai gia đình rất tốt sao?”
“Chính là bởi vì quan hệ giữa hai gia đình rất tốt, cho nên hai người mới đính hôn nha. Nếu không cô nghĩ vì sao Hứa Yến Uyển lại vào Tập đoàn nhà họ Hàn?”
Tiểu Nhan vẫn cảm thấy không có sức thuyết phục gì, nhưng… Lúc nấy cô còn cảm thấy những lời Hứa Yến Uyển không ổn lắm, cô vẫn cứ nghĩ mình nghĩ nhiều.
Hiện tại xem ra, nếu thân phận của cô ta là vợ sắp cưới của Hàn Thanh, vậy những lời cô ta nói thật dễ hiểu.
Sau khi nhân viên lễ tân nói chuyện với cô xong, gương mặt vẫn thần bí, cười hề hề: “Tốt lắm, bây giờ tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho cô nghe rồi, cô đừng nói cho người khác là tôi nói đó, tôi đi trước đây.”
Sau khi người này rời đi, Tiểu Nhan còn đứng ngây ngốc tại chỗ, thật lâu cũng không tiêu hóa lời nói của nhân viên lễ tân.
Hứa Yến Uyển là vị hôn thê của Hàn Thanh?
Nếu như những điều này là thật, vậy… còn cô, cô là gì?
Cưỡng ép tham gia vào tình cảm của người ta, người thứ ba?
“Cô em, có lên xe hay không?”
Tài xế đang thúc giục cô, Tiểu Nhan phục hồi lại tinh thần: “Xin lỗi bác tài, có thể phiền bác đợi tôi thêm một chút không, tôi có chút việc muốn đi hỏi rõ.”
“Chờ cô? Vậy tôi còn làm ăn gì được nữa…”
“Phiền bác tài rồi, lát nữa tôi sẽ trả thêm tiền xe cho bác.”
Khi nghe cô nói như vậy, lúc này tài xế mới hài lòng gật đầu một cái: “Được, vậy cô đi đi, chỉ là đừng để tôi đợi quá lâu.”
Sau đó Tiểu Nhan nhanh chóng chạy trở về, chạy đến nửa đường, cô lại dừng chân.
Không đúng, tại sao cô phải đi tìm Hứa Yến Uyển để hỏi rõ.
Nếu như cô ta thật sự là vị hôn thê của Hàn Thanh, vậy cô phải tìm Hàn Thanh hỏi rõ mới đúng, dẫu sao Hàn Thanh mới là người gần gũi với cô.
Cô phải nghe chính miệng anh nói.
Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan lại quay trở về, tài xế kỳ quái nhìn cô vừa đi ra ngoài không bao lâu đã trở lại.
“Cô không cần vào nữa à?”
“Không cần, tôi nhớ ra còn có chuyện khác, chúng ta đi thôi.”
“Đi đâu?”
Tiểu Nhan vốn là muốn nói địa chỉ nhà họ Hàn, nhưng là lời đến mép lại trở thành địa chỉ nhà mình: “Đi thôi.”