Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Tiểu Bạch: “?”

Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao chân cô mềm nhữn hết cả rồi?

Giang Tiểu Bạch nhất thời không dậy nổi, chỉ có thể ngồi dưới đất suy nghĩ chuyện đời, cảm giác này làm sao giống như cảm giác của mấy ngày trước?

Chẳng lẽ tối hôm qua cô trong lúc say rượu đã làm chuyện gì đó không ngay thẳng với Tiêu Túc?


Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch không khỏi nuốt nước miếng, khóe miệng run rẩy, tại sao cô lúc nào cũng như thế này?

Giang Tiểu Bạch đang ngồi dưới đất suy nghĩ, trong điện thoại đột nhiên có một tin nhắn truyền đến, cô câm điện thoại lên liếc mắt, là do mẹ cô Đỗ Tiêu Vũ gửi tới.

“Tiểu Bạch, con đưa cho mẹ tử vi của Tiêu Túc để mẹ đi xem cho ha!

Khi nhìn thấy tin tức này, Giang Tiểu Bạch sững sờ, tối hôm qua mới gặp, hôm nay liên muốn đi xem bát tự?

Vả lại, làm thế nào mà chuyện đó còn có thể lưu hành trong thời đại này?

Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch chán nản gõ tin nhắn.

“Mẹ, bây giờ là thời đại nào rồi, còn cần phải đi xem có hợp tuổi hay không sao?”

Tin nhắn gửi xong, mẹ Giang gọi điện thoại tới.

“Bây giờ là cái thời đại nào rồi? Tất cả mọi người kết hôn sinh con đều phải xem bát tự, làm sao đến lượt con lại không cần không cần?” Nghe được giọng nói của Đỗ Tiêu Vũ, Giang Tiểu Bạch nhịn không được mà cong cong môi: “Xem bát tự không phải chỉ có vào thời cổ đại sao? Trước kia đều là cha mẹ giới thiệu, thậm chí ngay cả mặt cũng chưa từng thấy qua, mới cần phải xem bát tự. Nhưng bây giờ, chỉ cần chúng con ở bên nhau là được. Tại sao còn muốn đi xem bát tự? Nếu mẹ đi xem mà người ta phán không hợp, vậy có phải tụi con cũng phải vì chuyện này mà chia lìa sao?”

Đỗ Tiêu Vũ dứt khoát đáp: “Đúng Av,”

vậy.

Nghe vậy, Giang tiểu Bạch nhăn mặt.

“Vậy không được.”

Đỗ Tiêu Vũ: “Con nhóc thối, con cho rằng không cho thì mẹ sẽ không làm được sao? Con có biết mẹ nó muốn cưới con làm con dâu đến mức nào không? Nếu như mẹ đi hỏi mẹ nó ngày sinh của con trai bà ấy, thì người ta ngay lập tức đưa đến tay mẹ đó.”

“Được rồi, vậy thì mẹ đi đi, dù sao cũng đừng quan tâm đến con, con không quan tâm kết quả ra sao, con cũng chỉ tin vào bản thân mình”

Đỗ Tiêu Vũ bị mấy câu nói của Giang Tiểu Bạch làm cho tức giận, bà ấy nói với cô một lúc lâu, Giang Tiểu Bạch cuối cùng thật sự cũng không muốn nghe, vì vậy cô liền cúp điện thoại của bà ấy.

Cúp điện thoại xong, Giang Tiểu Bạch vừa cầm điện thoại vừa chống mép giường chậm rãi đứng lên, sau đó kéo thân thể mệt mỏi nằm lại trên giường.

Đỗ Tiêu Vũ còn muốn nói gì đó với Tiểu Bạch, nhưng trong điện thoại vang lên âm thanh bận, bà ấy lập tức tức giận đến sắc mặt cũng thay đổi, ở trước mắt chồng bà tức giận nói.

“Anh xem con bé này, nhất định là bị anh chiều đến sinh hư mà, bây giờ lại thành bộ dạng như vậy, hỏi ngày bát tự cũng không cho, làm gì có ai kết hôn mà không hợp bát tự?”

Giang Ngạn Kha nghe vậy liền ngồi đối diện ho nhẹ hai tiếng nói: “Chúng ta khi kết hôn cũng có hợp nhau đâu”

Nghe nói vậy, Đỗ Tiêu Vũ liền phản bác: “Ai nói không hợp nhau?”


“Hợp?” Giang Ngạn Kha có chút kinh ngạc, giống như cũng không biết đến chuyện này: “Chúng ta hợp nhau khi nào? Không phải lúc đầu nói là không hợp sao?”


Vẻ mặt Đỗ Tiêu Vũ buồn bực, để điện thoại di động lên mặt bàn ở bên cạnh.


“Là mẹ em đã giúp chúng ta đi xem. Hồi đó em cũng giống như Tiểu Bạch cứ nghĩ là không hợp, nhưng bà ấy đã đi xem rồi, sau đó nói rằng chúng ta là do trời tác hợp.”


Nghe được bốn chữ do trời tác hợp, Giang Ngạn Kha hiển nhiên là rất vui vẻ, trên mặt đều là vẻ tràn đầy vui sướng: ‘Do trời tác hợp? Vậy nếu ngay từ đầu không hợp nhau thì có lẽ em sẽ không gả cho anh rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK