Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong sơn động vang lên tiếng trầm thấp của nam nữ.

Không biết qua bao lâu mới dần dần lắng xuống.

Nam Cung Uyển mở đôi mẳt, phát hiện mình lại nằm trong lòng Diệp Bắc Minh!

Lập tức sợ giật mình!

Cô ta vừa định đứng lẽn.

Cảm thấy cơ thế đau dữ dội!

Hai chân mềm nhũn trượt ngồi trong lòng Diệp Bẵc Minh!

Sau đó, tức giận!

“Anh… anh dám đối xử với tôi như vậy?”

Nam Cung Uyến lấy ra một con dao găm, muốn giết người đàn ông lấy đi tấm thân trong trẳng của cô ta!

Lúc giơ dao găm lên, dù thế nào Nam Cung Uyển cũng không thế đâm xuống!

Chiếc váy tơ băng tầm bên cạnh đã bị rách chẳng ra làm sao!

Còn có một vệt máu như đóa hoa đỏ rực nở rộ!

Cô ta cắn môi đỏ, trừng nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mat phức tạp, cất chiếc váy tơ băng tằm đi.

Lấy ra một bộ trang phục khác mau chóng mặc xong rồi rời đi.

Sau khi rời khỏi động huyệt của cây mây Ma Vản, Nam Cung Uyển trốn đến một nơi an toàn.

Lấy ra một miếng ngọc bội lấp lánh bảy sắc cầu vồng: “Sư phụ!”

Vừa dứt lời, một hư ảnh phụ nữ hiện lên: “Uyến Nhỉ, sao liên lạc với vi sư nhanh như vậy?”

“Chẳng lẽ con đã tiến vào tháp Phù Đồ, có được thứ đó rồi ư?”

Nam Cung Uyển xấu hổ cúi đầu, khuôn mặt đỏ ửng: “Sư phụ, con…”

Vẻ mặt của hư ảnh người phụ nữ biến sắc: “Sao con không mặc váy tơ băng tằm?”

“Không có chiếc váy đó, con không thế áp chế độc cực hàn trong cơ thể!”

“Trừ khi con… không phải chứ? Chẳng lẽ con đã có được lãnh hỏa Huyền Minh?”

Nam Cung Uyển lắc đầu: “Sư phụ, con vừa mới tiến vào tháp Phù Đồ, vần chưa tìm được lãnh hỏa Huyền Minh”.

Hư ảnh người phụ nữ cau mày: “Nếu chưa tìm được lãnh hỏa Huyền Minh, tại sao con không cần váy tơ băng tằm nữa?”

‘Trừ phi…”

Hư ảnh người phụ nữ như nghĩ đến điều gì!

Vẻ mặt bổng biến sắc: “Con!1

Con không còn trong trắng nữa?’

Độc cực hàn trong cơ thế Nam Cung Uyển chỉ có thế biến mất bằng hai cách!

Thứ nhất, sử dụng lãnh hỏa Huyền Minh hóa giải!

Thứ hai, mất đi tấm thân trong trắng!

Đã không có được lãnh hỏa Huyền Minh, thì chắc chắn Nam Cung Uyển đã mất tấm thản trong trắng!

“Là ai!

n

Hư ảnh người phụ nữ gào lẻn, bổng nổi giận: “Tên đàn ông nào làm? Thật to gan!”

“Lại dám làm vấy bấn đệ tử của ta? Uyển Nhi, con nói với sư phụ, sư phụ nhất định giết hân!”

Nam Cung Uyển căng thẳng.

Lúc này, cô ta thực sự lo sợ sư phụ sẽ đến Đại Lục Chân Võ giết Diệp Bắc Minh!

Vội vàng nói: “Sư phụ… anh ta, anh ta cũng không cố ý!”

“Thực tế là con trúng kịch độc của vua mây Ma Vân, anh ta vì cứu con nên cũng trúng độc!”

“Hai bọn con trong lúc mơ màng hồ

đồ…”

Hư ảnh người phụ nữ bất ngờ: “Vua mây Ma Vân? Đại Lục Chân Võ làm sao có thế có loại ma thú thực vật này?”

“Con mau chóng nói với sư phụ rốt cuộc chuyện là thế nào, tên đàn ông đó rốt cuộc là ai, thân phận thế nào!”

Nam Cung Uyển suy nghĩ một lát: “Sư phụ, anh ta tên là Diệp Bắc Minh”.

“Còn về thân phận, tạm thời con vẫn chưa biết”.

“Anh ta có cảnh giới gì?”

“Có lẽ… võ thần sơ kỳ”.

“Con nói cái gì?”

Hư ảnh người phụ nữ ngẩn người, không dám tin hỏi lại một cảu: “Võ thần sơ kỳ?”

“Một tên đàn ông võ thần sơ kỳ, ngay cả ngưỡng cửa của võ đạo cấp cao cũng chưa chạm tới!”

“Hắn lại có thế lấy đi tấm thản trong trăng của con?”

“Uyển Nhi, loại người này con giữ hắn lại làm gì? Còn không giết hắn đi!”

Nam Cung Uyển hơi hốt hoảng: “Sư phụ, không phải như vậy”.

“Diệp Bắc Minh này rất đặc biệt, thật đấy”.

Theo bản năng, Nam Cung Uyển lại nói đỡ thay Diệp Bắc Minh: “Tuy anh ta chỉ có cảnh giới võ thần sơ kỳ, nhưng ở Thanh Huyền Tông, anh ta đã thế hiện ra thực lực kinh người!”

“Hình như anh ta có mật pháp nào đó, toàn lực bùng phát, từng giết một thánh vương!”

“Ồ?

II

Hư ảnh người phụ nữ hơi kinh ngạc, lập tức nối hứng thú: “Võ thần giết thánh vương? Vượt năm cảnh giới lớn đó!”

“ở Đại Lục Thượng Cổ cũng vô cùng ít thấy có thiên tài như vậy, nếu thực sự giống như con nói, thì cũng có thể bồi dưỡng!”

Trầm ngâm một lát.

Giọng của hư ảnh người phụ nữ lại vang lẽn!

“Uyến Nhi, sau khi con rời khỏi tháp Phù Đồ, có thể mời tên nhóc này cùng con đến Đại Lục Thượng Cố!”

“Nếu hẳn thực sự là thiên tài có thể bồi dưỡng, có thế miễn tội chết lấy đi tấm thân trong trắng của con!”

Trong đầu Nam Cung Uyển hiện lên dáng vẻ của Diệp Bắc Minh, lặng lẽ gật đầu: “Vảng, sư phụ!”

Hư ảnh người phụ nữ nhắc nhở: “Được rồi, con đi tìm lãnh hỏa Huyền Minh trước đi!”

“Vật này tuyệt đối quý giá, nếu không phải thế giới võ đạo cấp thấp có hạn chế, vi sư cũng đích thân đến!”

“Vâng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK