Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lão phu còn thiếu một dược liệu nữa thôi là đã có thể luyện chế bọn họ thành đan rồi!”
“Cho đến lúc đó, toàn bộ Huyền Giới thậm chí cả thiên thần ở Thần Giới cũng không sánh bằng con!”
“Ông nội, đây là sự thực sao?1′, Dư Lãng vô cùng mừng rỡ.
Đột nhiên.
Gào!
Một tiếng rồng gầm dữ tợn vang lên, Dư Lãng bị dọa đến mức run rẩy một chút!
Dư Thiên Trung nhíu mày: “Chỉ là một lôi kỉếp mà lại khiến cháu sợ đến như vậy”.
“Đây không phải là sự gan dạ mà người được trời chọn nên có!”
Dư Lãng vội vàng giải thích: “ông nội, không phải cháu sợ hãi lòi kiếp”.
“Là do cháu đột nhiên nghĩ đến, lúc tên nhóc kia mở ra Thiên Môn, hình như cũng triệu hồi ra một con huyết long!”
“Ông xem con huyết long lần độ kiếp này đi, sao cháu lại thấy cả hai có chút tương tự
vậy!1′
“ông nói xem liệu lôi kiếp này có liên quan gì đến tên nhóc kia không?”
Nghe thấy lời này, con ngươi của Dư Thiên Trung co lại một chút.
Ông ta nhanh chóng đi đến bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Một khí tức mang tính chất huỷ diệt đập vào mặt!
Cho dù là Dư Thiên Trung cũng phải sinh ra một cảm giác bất lực!
Nhưng mà loại cảm giác này cũng khiến Dư Thiên Trung yên tâm và đỡ cảnh giác hơn nhiều.
Ông ta nhẹ nhõm cười một tiếng: “Lãng, cháu suy nghĩ nhiều rồi”.
“Đây tuyệt đối là cảnh giới Đế Tôn đỉnh phong lôi kiếp, cho dù tên nhóc kia tự bạo cũng không làm ra được động tĩnh lớn như vậy!”
Dư Lãng như có điều suy nghĩ gật đầu: “Đúng thế”.
“Ông ngoại, xảy ra chuyện lớn rồi!”, đúng lúc này, một thanh niên loạng choạng xông tới.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Hạng Cửu u,
khuôn mặt già nua của Dư Thiên Trung hơi trầm xuống!
Ông ta có hơn một trăm đứa con gá ĩ, trong đó một người làm dâu nhà họ Hạng.
Hạng Cửu u xem như là người có thiên phú khá tốt trong đông đảo đứa cháu ngoại của ông ta!
Đương nhiên, cháu ngoại vẫn kém xa cháu nội!
“Thân là thanh niên tuấn kiệt nằm trong top 100 Huyền Bảng, cháu xem dáng vẻ hoảng hốt đó của cháu kìa!”
Dư Thiên Trung quát lớn: “Nếu đề cho người ngoài nhìn thây, về sau cháu còn đặt chân ra ngoài thế nào nữa?”
Hạng Cửu u sắp khóc: “ông ngoại, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Diệp Bắc Minh kia đã đến học viện Viễn Cổ, cậu ta muốn giết cháu!”
“Cháu nói cái gì?”
Dư Thiên Trung híp mắt lại, nhạy cảm cảm thấy chuyện này không thích hợp: “Nói, tại sao cháu lại biết tên nhóc đó?”
Hạng Cửu u không dám giấu giếm, liền
cẩn thận kể lại mọi chuyện ở vùng đất Thiên Tuyệt một lần.
Sau khỉ nghe hắn ta nói một hơi, Dư Thiên Trung mới chợt hiểu ra!
“Thì ra là thế, bảo sao ông thấy cháu vừa về đến nơi đã giải trừ hôn ước với nhà họ Lê!”
“Hóa ra là xảy ra chuyện này? Sao cháu lại không nói sớm!”
Hạng Cửu u bị dọa đến mức cả người run rẩy, quỳ trên mặt đất: “ông ngoại, cháu cũng không biết tiểu súc sinh kia dám đến tận học viện Viễn Cổ!”
“Hơn nữa, cháu và mấy tông chủ Thiên Đạo tông, Sát Minh đã thề!”
“Giấu kín chuyện này trong bụng, thế nhưng cháu vừa nhận được tin tức, tất cả những người đó dều chết rồi…”
Hạng Cửu u điên cuồng run rẩy.
Sắc mặt trắng bệch!
Hắn ta quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu: “Ông ngoại, tốc độ tiểu súc sinh này tăng cấp quá nhanh!”
“Ban đầu ở vùng đất Thiên Tuyệt, cậu ta mới ở cảnh giới Siêu Phàm, thế mà bây giờ đã
là cảnh giới Chúa Tể!”
“Từ đó đến nay còn chưa được ba tháng nữa!”
“Cái gì? Không đến ba tháng đã từ cảnh giới Siêu Phàm đến cảnh giới Chúa Tể?”
Dư Thiên Trung hoàn toàn kinh ngạc!
Dư Lãng ở bên cạnh cũng hít sâu một hơi, vọt tới trước người Hạng Cửu u.
Sau đó túm chặt lấy cổ áo hắn ta: “Tất cả những chuyện này đều là thật sao?”
“Thật, là thật!”
Hạng Cửu u điên cuồng gật đầu: “Tôi đã từng thấy tên nhóc kia ra tay, vừa ra tay đã có huyết long gào thét!”
“Rất giống với huyết long trong độ kiếp ngoài kia!”
“Hơn nữa tên nhóc tên là Diệp Bắc Minh này còn là của dư nghiệt Hoa tộc Thượng cổ…”
“Cái gì!”
Thân thể già nua của Dư Thiên Trung chấn động!
Vèo!
Bóng người lóe lên, Dư Thiên Trung vọt tới
bên cạnh cửa sổ lần thứ ba, nhìn chòng chọc vào con huyết long ở ngoài mấy chục dặm kia!
Một giây sau.
Ông ta khoát tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một quyển trục cổ xưa.
Ông ta mở ra xem, một con hắc long xoay quanh chín tầng trờỉ, dữ tợn nhìn xuống phía dưới!
Dư Thiên Trung còn muốn so sánh một chút xem hắc long và huyết long có chỗ nào tương tự!
Ông ta lại ngẩng đầu nhìn lên, lôi kiếp đã biến mất.
“Rốt cuộc có phải cậu ta hay không?”
Khóe mắt Dư Thiên Trung gần như nứt ra, dữ tợn nhìn chằm chằm vị trí huyết long biến mất!
Dư Lãng giật nảy mình, hắn ta chưa bao giờ thấy ông nội lộ ra vẻ mặt này: “ông nội, làm sao vậy?”
Đôi mắt của Dư Thiên Trung đỏ như máu, mang theo hàn ý vô tận: “Đây là một quyền trục do tổ tiên nhà họ Dư để lại, nhà họ Dư chúng ta là từ Thần Giới chạy nạn đến Huyền Giới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK