Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1629: Trọng lực gấp trăm lần
Một giây tiếp theo.
Một giọng nói vang lên trên đỉnh đầu mọi người: “Trọng lực của Thần Giới gấp trăm lần thế giới của các người. Tòa đài cao dưới chân của tôi được xây dựng để mỏ phỏng trọng lực của Thần Giới!”
“Sau này tất cả các người đều sẽ lên đài cao này. Chỉ có người kiên trì đến cùng mới có tư cách tham gia lần tuyến chọn tiếp theo!1’
Mọi người rối rít ngẩng đầu lên.
Người lên tiếng không ai khác chính là Trần Vạn Lê.
Ngoại trừ anh ta, còn có mấy chục thần sử đều đứng trên đài cao như kim tự tháp!
Có người hỏi: “Xin hỏi thần sử, nếu không kiên trì được đến cùng thì sao?”
Trần Vạn Lẻ hừ lạnh một tỉêhg: “Ai không kiên trì đến cuối cùng thì không xứng tiến vào Thần Giới!”
“Bắt đầu từ bây giờ!”
Vừa dứt lời, hàng ngàn phù văn dưới
chân mọi người sáng lên!
Bùm!
Ánh mắt của mọi người lóe lên, đều xuất hiện trên đài cao!
“Hừ…”
Rất nhiều người tu võ tại kêu lên một tiếng, suýt chút nữa đã trực tiếp ngã xuống đất.
Trọng lực gấp trăm rân quả thực đáng sợ!
Khuôn mặt xinh đẹp cúa Chu Nhược Giai hơi trắng bệch, cắn vào đôi môi đỏ mọng: “Đây là trọng lực gấp tràm lần sao? Tôi cảm thấy nhịp tim của mình đang đập nhanh hơn…”
Hầu Tử thả lỏng gân cốt một chút, phát ra tiếng răng rắc: “Cảm giác như có một ngọn núi lớn đè lên tôi, nhưng tôi cầm cự mấy giờ chắc sẽ không thành vấn đề!”
Long Khuynh Vũ gật đầu.
Mới đứng được một lúc mà trên trán đã toát ra một tầng mồ hòi mỏng.
Diệp Vy Ny nhìn về phía mọi người trong nhà họ Diệp: “Mọi người cảm thấy thế nào?”
“Thật là vất vả…”
“A… Tôi không thể được… Tồi đi nghỉ ngơi một lát!”
Một thanh niên nhà họ Diệp cảm thấy chân mình yếu ớt, định nằm xuống đất.
Vèo!
Một bóng người vụt qua, tóm lấy vai anh ta, ngăn cản anh ta nằm xuống: “Nếu anh nằm xuống thì sẽ bị loại ngay lập tức!”
“Anh Diệp?”
Người này liếc nhìn Diệp Bắc Minh.
Một giây tiếp theo, mấy người tu võ ở gần đó không chịu nổi trọng lực gấp trăm lần, lần lượt bị ép quỳ rạp trên mặt đất!
Bùm!
Một luồng sáng trắng xoẹt qua, những người nằm trên mặt đất lập tức biến mất.
“Cố gắng chịu đựng!”
Diệp Bắc Mình nhắc nhở: “Trọng lực gấp trăm lần không chỉ là yêu cầu cơ bản để tiến vào Thần Giới mà còn là một phương pháp để tăng cường cực hạn của mọi người!”
“Mọi người hãy thử dùng sự cố gắng kiên trì lớn nhất của mình, cho dù cuối cùng
vần thất bại!”
“Nhất định có thể nhận được những lợi ích không thể tướng tượng nổi!”
“Được!”
Mọi người gật đầu.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
“Tôi không thế chịu được nữa!”
“Không được, tôi không muốn mình bị loại…”
“Thần Giới, tôi muốn tiến vào Thần Giới…”
Vô SỐ người tu võ trên đài cao kêu rên, hiện thực vô cùng tàn khốc, một đám đều bị loại!
Chỉ mới qua khỏi một giờ, gần một nửa số người tu võ bị loại ngay tại chồ!
Đột nhiên, giọng nói của Trần Vạn Lê vang lên: “Một canh giờ đã trôi qua, từ nay trờ đỉ, các người có thế tìm người bảo vệ!”
“Chỉ cần người bảo vệ nguyện ý giúp các người chịu đựng trọng lực gấp trăm lần, người bảo vệ của các người có thể trụ được bao lâu thì cũng chính là thành tích của các người!”
“Tuy nhiên, một khi tìm được người báo
vệ thì số điểm mà mọi người đạt được bằng mọi cách sẽ được chia một nửa cho người bảo vệ!”
“Anh Trương, tôi không chịu đựng được nữa!”
“Anh Từ, xin hãy bảo vệ tôi!”
“Cô Thanh Từ, tôi bằng lòng chia một nửa số điếm cho cô…”
Xung quanh Trương Vân Phi, Từ Ngạo, Nguyền Thanh Từ, rất nhiều người tu võ rối rít mở miệng.
Điếm khác biệt duy nhất là người tu võ bên cạnh Nguyên Thanh Từ đều là nữ!
“Có thể!”
“Được!”
“Tỏì bảo vệ các người!”
Ba người rối rít gật đầu.
Một giây tiếp theo, người lên tỉêhg nhất thời cảm thấy thoải mái, áp lực đột nhiên biến mất.
Chớp mắt một cái, mấy trăm người đã được bảo vệ!
“Anh Diệp, xỉn giúp tồì…”
Bên phía Diệp Bắc Minh, mấy người trẻ tuổi của nhà họ Diệp, nhà họ cổ đều không nhịn được mà mờ miệng.
Diệp Bắc Mình cười nói: “Được, tòì sẽ bảo vệ các người!”
Trong phút chốc, Diệp Bắc Minh cảm nhận được áp lực trên người đột nhiên tăng vọt!
Nhưng anh van không cảm thấy gì cả.
Anh thậm chí đã từng chịu đụng qua trong lực gấp mười ngàn rân!
Với hơn mười mấy người, trọng lực cũng chí nhiều thêm một ngàn lần thôi!
“Nhược Giai, Hầu Tử, cồ Long, Đình Đình, cô Diệp, nếu như các người không chịu đựng nổi nữa thì hãy để tôi bảo vệ mọi người!”, Diệp Bắc Minh mờ miệng.
Chu Nhược Giai lắc đầu: “Không, em muốn tự mình thử xem!”
Hầu Tử đố đầy mồ hôi, cười nói: “Anh Diệp, nếu như có thế kích thích tiềm năng thì tôi sẽ tự mình chịu đựng!”
Long Khuynh Vũ cũng từ chối!
Mặc Đình Đình nắm chặt nắm tay lại,
nghiến răng nghiến lợi chịu đựng!
Diệp Vy Ny nhắm mắt lại, gắt gao mím mòi.
Một bên khác, đám người Lê Mộng Ly, Chu Băng Dao, Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ đều đã không chịu đựng nổi nữa!
Bước đến bên cạnh Trương Vân Phi một cách khó khăn.
“Anh Trương, chúng tôi xin được bảo vệ!’1
Khóe miệng Trương Vân Phi hiện lên một nu cười, nói ra ba chữ: “Tôi từ chối!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK