Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1477: Đi gặp chú Luân Hồi
Học tập Hoàng Đế Nội Kinh, phối hợp với Quỷ Môn Thập Tam Châm, Đông Phương Xá Nguyệt khiếp sợ phát hiện vết thương của mình lập tức tốt lên bảy tám phân!
Ngoại trừ một vài nội thương cần phải nghỉ ngơi hồi phục ra, ngoại thương đều khỏi hẳn!
“Đây là y thuật gì vậy?”, Đông Phương Xá Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Diệp Bắc Mình đáp: “Y thuật của Hoa tộc!”
Đông Phương Xá Nguyệt sững sờ, chợt nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: “Trên người cậu quả nhiên gánh vác bí mật của Hoa tộc!”
Diệp Bắc Minh nhìn cò ta: ‘Vẫn là câu hỏi cũ, vì sao lại cứu tôi?”
Đông Phương Xá Nguyệt hơi tức giận: “Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao, đế cặu tạm thời ần núp đi, đừng có lộ diện!”
“Lá gan của cậu quá lớn, dám trực tiếp chạy đến Huyền Giới!”
“Đến Huyền Giới rồi thì thôi, còn không biết khiêm tốn, thoáng cái trêu
chọc nhiều thế lực như vậy!”
“Chỉ một mình Thiên Đạo tông đã có thế lấy mạng của cậu rồi! Chứ đừng nói đến vẫn còn hơn ngàn tông mòn khác!”
“Cổ Trần Đan Tôn đến từ chỗ kia, ngay cả ông ta mà cậu cũng dám giết? Cậu biết mình đâm phải hoạ lớn ngập trời nhường nào không?”
Diệp Bắc Minh hừ lạnh đáp: “Ngày hồm đó, tại thành Thiên Đan, nếu tôi đến muộn một bước!”
“Con gái của tôi sẽ bị người ta luyện thành đan dược, tôi chưa giết toàn bộ thành Thiên Đan đã rất nhân từ rồi!”
“Cậu!”
Đông Phương Xá Nguyệt căm tức không nói nên lời.
Một giây sau, cô ta hít sầu một hơi: “Đi theo tôi đi, chủ Luân Hồi muốn gặp cậu!”
Hai mát Diệp Bắc Minh nhíu lại: “Cõ nói gì cơ? Chủ Luân Hồi muốn gặp tôi?”
Đông Phương Xá Nguyệt lác đầu: “Gặp ông ta rồi cậu sẽ biết, có một số việc không đơn giản như những gì cậu nghĩ’.
“Vốn chủ Luân Hồi muốn giết cậu, nhưng mấy chuyện gần đây cậu làm khiến ông ta câm thấy rất hứng thú!”
“Cho nên, ông ta muốn hợp tác với
cậu!”
“Hợp tác với tôi?”, Diệp Bâc Minh nhướng mày.
Anh chợt cười lạnh, lắc đầu: “Đông Phương Xá Nguyệt, cồ tới để giúp ông ta nói chuyện?”
“Người này bắt đi chín vị sư tỷ của tôi, thần hồn của Thập sư tỷ và Bát sư tỷ của tôi còn bị ông ta cầm tù!”
“Tôi không đội trời chung với người này!”
“Còn chưa nói đến việc chủ Luân Hồi là phản đồ của Hoa tộc, cô muốn bảo tôi hợp tác với ông ta?”
Đông Phương Xá Nguyệt nhíu mày, im lặng vài giây.
Giọng nói cô ta mới vang lên lần nữa: “Diệp Bắc Minh, cậu nghĩ kỹ lại xem, những tin tức cậu biết đều đến từ đâu!”
“Là ai nói cho cậu, chủ Luân Hồi là phản đồ Hoa tộc?”
“Tạm thời không nhắc đến việc đám người Thiên Đạo tông, Sát Minh đối đãi với cậu thế nào, Huyền Thiên Tông đã từng là tông môn phụ thuộc của Hoa tộc!”
“Bây giờ, bọn họ đối xử với cậu như thế nào, chẳng lẽ cặu không cảm giác
được?”
“Hơn ngàn tông môn giết vào Huyền Thiên Tông, không lẽ sáu vị lão tố của Huyền Thiên Tông không hề biết?”
Vi sao bọn họ không ra tay, tự cậu suy nghĩ thật kỹ đi!”
Một đoạn lời nói dài khiến Diệp Bắc Minh hoàn toàn im lặng!
Chẳng lẽ hết thảy vẫn còn điều bí ấn khác?
Con ngươi Diệp Bắc Minh híp lại: “Chủ Luân Hồi có ý gì?”
Đông Phương Xá Nguyệt đáp: “Sư phụ nói, nguyện ý trả lại sư tỷ cho cậu vô điều kiện!”
“Kể cả thần hồn của hai vị sư tỷ của cậu cũng trả lại cho cậu luôn!”
Vê phần tình huống cụ thể thế nào, chính cậu đi nói với ông ta!”
Con ngươi Diệp Bác Minh đọng lại: “Chuyện này là thật?”
Chỉ cần có thế cứu được sư tỷ, có là núi đao biến lửa anh cũng phải xông vào một lần!
Toàn bộ Huyền Giới đang tiến hành một lần truy nã đầy gió tanh mưa máu!
Hơn ngàn tông môn đồng thời phát ra lệnh truy nã?
Chân dung của Diệp Bác Minh dán đầy phố lớn ngõ nhỏ.
Phần thưởng càng là kinh khủng đến ghê người, đủ đế khiến một kẻ không xu dính túi trong nháy mắt thành lập một tông môn bậc trung!
Có trọng thưởng tất có dũng phu!
Gần như tất cả người tu võ trong Huyền Giới đều đi tìm kiếm tung tích của Diệp Bắc Minh!
Cùng lúc đó, cốc Luân Hồi.
Hai người Diệp Bắc Minh và Đông Phương Xá Nguyệt đang đứng trước một sơn cổc rộng rãi.
Chỉ một cái liếc mát, thân thế Diệp Bắc Minh lập tức chấn động.
Phía trước, hơi thở hổn độn dâng trào, từng con Chân Long ngưng tụ từ tỉnh khí bơi lội trong dòng khí hồn độn!
“Đi thôi, sư phụ đang ở bên trong chờ cậu!”
Diệp Bắc Minh không hề do dự, bước một bước vào cổc Luân Hồi.
Một lát sau, một tòa cung điện rộng rãi to lớn đứng sừng sững ặp vào mặt.
Đông Phương Xá Nguyệt chỉ chỉ cửa đại điện, ra hiệu anh đi vào!
Chân trước vừa mới rời đi, một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Diệp Bắc Minh, cuối cùng cậu đã đến!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh nghiêm túc, tiến lên trước.
Đấy ra cửa đại điện, đi vào!
Trong đại điện, ánh sáng lờ mờ, một bỏng người đang ngồi trên bảo tọa cao nhất!
Dù Diệp Bắc Minh đã chuấn bị tâm lý thật tốt, nhưng khoảnh khắc trông thấy khuôn mặt của người này, con ngươi anh vẩn điên cuồng co rụt lại!
“Trời ạ!”
Anh hít sâu một hơi: “ông… Làm sao có thể!”
Bề ngoài của chủ Luân Hồi lại giống anh như hai qiot nước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK