Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1233: Diệp Càn Khôn khiêu chiến mười người

Sau một lúc im lặng, cuối cùng cũng thốt ra một câu: “Nếu như anh ta có ở đây thì sẽ ớ hạng nào trên Thiên Bảng?”

Hoàn Nhi rất thông minh, trong nháy mắt đã biết điện hạ nói đến ai: “Điện hạ, ngài đang nói về Diệp Bắc Minh sao?”

“Hừ!”

Cỏ ta khẽ hừ một tiếng: “Tôi nghĩ anh ta căn bân không dám lộ diện!”

“Thiên Đạo Tông đã hạ lệnh truy nã anh ta, Vô Thủy Kiếm Hoàng đã điếm danh muốn lấy đầu của anh ta rồi!”

“Chỉ cần anh ta vừa xuất hiện thì nhất định sẽ chết!”

“Nói không chừng đã sớm trốn vào một góc xó xỉnh nào rồi!”

Thánh nữ Tổ Long Điện nhướng mày!

Anh thực sự đi trốn rồi ư?

Lúc này, chỗ báo danh bên ngoài điện Chân Võ.

Một chàng trai trẻ đeo mặt nạ tím bước tới: “Đăng ký!”

Ông lão ở chồ báo danh cau mày: “Đại hội Chân Võ cũng bắt đầu một tháng rồi, sao bây giờ cậu mới đến?”

“Cậu tới đây đế góp đủ số thôi phải không?”

Chàng trai mím cười: “Tiền bối, đăng ký giúp tôi đi!”

Ông lão vẫy vẩy tay, một cô gái ớ bên cạnh lấy danh sách đăng ký ra.

Ông lão không nhịn được nhắc nhở: “Tiểu tử, lão phu nhắc nhở cậu một câu!”

“Đại hội Chân Võ đã khai mạc được một tháng, hôm nay đã là ngày thứ hai mươi tám rồi!”

“Còn ba ngày nữa sẽ kết thúc!”

“Bây giờ nước đến chân cậu mới nhảy thì có phải đã quá muộn không?”

Chàng trai mỉm cười: “Cũng vẫn chưa muộn đâu, tiền bối đăng ký giúp tôi đi!”

“Được!”

Lão giá cũng không nói mấy lời vô nghĩa nữa, trực tiếp gật đầu: “Cậu tên gì?”

Chàng trai trẻ suy nghĩ một chút: “Diệp Càn Khôn!”

Lão giả hơi nheo mắt: “Diệp Càn Khôn? Tên rất hay!”

“Thải Nhi, ghi lại”.

“Vâng, ông nội”.

Cô gái lập tức ghi lại tên Diệp Càn Khôn.

Đợi khi cô ta ngấng đầu lên 1’ân nữa thì chàng trai đã biến mất không thấy đâu!

Cô gái nghi ngờ: “ông nội, người này thật kỳ lạ”.

Lão giá nhìn về hướng mà chàng trai rời đi: “Có chút kỳ quái, lão phu vậy mà cũng không nhìn ra được cánh giới của cậu ta, thật sự rất kỳ lạ!”

Chàng trai đeo mặt nạ chính là Diệp Bắc Minh.

Anh dùng tên giả Diệp Càn Khôn chẳng qua vì không muốn lộ diện bản thân quá sớm!

Sau khi rời khỏi chỗ ghi danh, Diệp Bắc Minh đi thắng tới g’ân Thiên Bảng, ngẩng đầu nhìn vào danh sách.

Chậm rãi đi tới một võ đài đế đó không dùng vừa mới chiến đấu xong.

“Tiền bối, hôm nay tôi vừa mới đến, xin hỏi quy tấc của đại hội Chân Võ là gì ạ?”

“Vừa mới đến?”

Trọng tài phụ trách võ đài này liếc nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiếu tử, cậu đã đến muộn.”

“Đại hội Chân Võ chỉ còn lại ba ngày cuối cùng, bây giờ cậu tham gia cũng sẽ không đạt được thứ hạng tốt nào đâu”.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tiền bối, quan trọng là có tham gia. Xin ngài giới thiệu một chút cho tôi biết”.

Trọng tài lắc đầu: “Lão phu chỉ nói một l’ân, nghe cho kỹ đây!”

“Đại hội Chân Võ lần này có hơn một triệu người đăng ký, những người báo danh xếp hạng sau một triệu không được ghi nhận!”

“Mỗi một tuyển thủ có ba lần khiêu chiến và bị khiêu chiến vào mỗi ngày!”

“Nhưng thứ hạng mà người khiêu chiến vượt qua không được quá 10% của cấp bậc hiện tại!”

“Thứ hạng hiện tại của cậu là sau một triệu, bất kế xếp hạng!”

“Nói cách khác, đối thủ đầu tiên mà hiện tại cậu khiêu chiến cao nhất cũng chỉ có thế xếp hạng thứ chín trăm ngàn thôi!”

“Lần khiêu chiến thứ hai, tuyển thủ có thứ hạng cao nhất sẽ là hạng tám trăm ngàn!”

“Lần khiêu chiến thứ ba, tuyển thủ có thứ hạng cao nhất sẽ là hạng bảy trăm ngàn!”

“Hơn nữa, đây là đang nói đến nếu như cậu chiến thẳng ở cả ba lần khiêu chiến!”

Trọng tài sau khi nói xong một hơi thì thán nhiên nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu hiểu rõ chưa?”

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Dựa theo quy tắc này, một ngày tôi chỉ có thế khiêu chiến ba người thôi!”

“Chỉ còn lại có ba ngày, cho dù tôi thẳng toàn bộ cá ba ngày”.

“Thứ hạng cuối cùng của tôi cũng chỉ có thể đạt được hạng thứ một trăm ngàn?”

Trọng tài khẽ gật đầu: “Ý tôi chính là vậy”.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, sau đó thốt ra một câu chấn động: “Tiền bối, nếu như tỏi cùng lúc khiêu chiến cả mười người thì thế nào?”

“Cậu nói cái gì?”

Trọng tài có chút sửng sốt, giọng nói cũng nâng cao hơn: “Cậu muốn khiêu chiến cả mười người?”

Ầm!

Hàng ngàn con mắt ở gần võ đài này đều đổ dồn vào trên người Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, tôi muốn khiêu chiến mười người!”

Bùm!

Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, xung quanh lập tức bùng nổ!

“Tiểu tử này là ai thế?”

“Khấu khí cũng lớn thật, khiêu chiến mười người, cậu ta cho rằng cậu ta là ai chứ?”

“Lại còn đeo mặt nạ? Sợ bị người khác nhận ra, bị nhấn chìm trong bãi nước bọt à?”

“Ha ha ha…”

Vô số ánh mắt lạnh như băng dừng trên người Diệp Bắc Minh!

Sắc mặt của trọng tài cũng tối sầm lại: “Cậu trai trẻ, đại hội Chân Võ cũng không phải là nơi đế đùa giỡn đâu!’1

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tiền bối, tôi không nói đùa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK