Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Chu Tể nằm trên mặt đất, ôm ngực hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh lấy ra một cái mặt nạ màu đen đeo lên, lại lấy ra một cái áo choàng màu đen!

Trong tay anh cầm Thần Ma Liêm Đao, nhìn xuống Chu Tể: “Bọn họ gọi tôi là Sát Thần!”

Phập!

Thần Ma Liêm Đao rơi xuống, đầu Chu Tế lập tức rơi xuống đất.

Trong nháy mắt Chu Tể chết đi, Chu Đỗ Di lấy một cái ngọc bài ra từ trong nhẫn trữ vật.

Một tiếng “răng rắc” vang lẽn.

Ngọc bài vỡ ra một vết rách!

Thân thế mềm mại của Chu Đỗ Di chấn động: “Chu Tể, chết rồi…”

Một bên, Chu Lạc Ly đang nhẳm chặt hai mẳt nghỉ ngơi bình tĩnh mở miệng: “Chị Di, chị nói chuyện với Chu Tể, cho là tôi không nghe hiểu sao?”

Chu Đỗ Di khẽ giật mình: “Cô nghe hiểu?”

“Vậy vì sao cỏ không ngăn cản? Nếu cô ngăn cản, Chu Tể sẽ không phải chết!”

Chu Lạc Ly cười: “Tại sao tôi lại phải ngăn cản?”

“Thứ nhất, tôi ngăn cản, Chu Tế sẽ từ bỏ sao?”

“Thứ hai, nếu như khỏng phải hắn ta muốn giết tiểu sư đệ của tôi, liệu có bị tiếu sư đệ của tôi giết ngược lại không?”

Cô ấy mở đôi mắt đẹp ra, cong khóe miệng nở nụ cười: “Thứ ba, chuyện này không phải cũng là ý của chị Di sao?”

“Cô!”

Chu Đổ Di ngây người, á khẩu không trả lời được.

Cô ta hít sâu một hơi, nhìn Chu Lạc Ly một cái thật sâu!

Cô gái nhỏ này rời khỏi gia tộc hai mươi năm, rốt cuộc đã học nghệ với ai?

Làm sao lại có tảm tư đáng sợ như thế!

Đêm khuya, nhà họ Hoàng ở Long Hà.

Một bóng đen đi từ phía xa tới, dừng lại ở cửa chính nhà họ Hoàng.

Mấy cái người tu võ canh giữ ở cống nhướng mày.

Một người đàn ông trong đó tiến lên quát lớn: “Cậu là ai? Nơi này là nhà họ Hoàng ở Long Hà!”

“Hơn nửa đêm đi đi lại lại ờ trước cửa chính nhà họ Hoàng chúng tôi, còn không mau cút đi?”

“Nếu còn không đi, chúng tôi đảm bảo cậu sẽ không nhìn thấy buổi sáng ngày mai…”

Nghe thấy thế, bóng đen ngẩng đầu lẽn.

Đế lộ ra một khuôn mặt đeo mặt nạ trong bóng tối!

Phía sau hai cái lỗ thủng là một đôi mắt lạnh lẽo vô tình!

“Cậu…”

Người đnà ông bị dọa đến mức khẽ run rấy.

Phập!

Đột nhiên, trong tay bóng đen xuất hiện một thanh liêm đao quỷ dị, một đao đảo qua!

Đầu người bay lẽn cao cao!

“Giết người rồi!”

“Cậu là ai, dám đến nhà họ Hoàng ở Long Hà giương oai!”

“Giết cho tôi!”

Vài giây sau, mọi âm thanh đều im

bặt.

Diệp Bắc Minh cầm Thần Ma Liêm Đao trong tay, xông vào nhà họ Hoàng!

Nửa giờ sau anh lại lặng yên không tiếng động rời đi.

Trong vòng một đêm, Diệp Bắc Minh lại đến nhà họ Đào ở Tích Xuyên, nhà họ Bao ở Thanh Điền Châu!

Liên tiếp tiêu diệt toàn bộ ba gia tộc.

Làm xong tất cả những chuyện này, Diệp Bắc Minh tự nói một câu: “Mẹ, con đã giúp mẹ giải quyết chuyện của nhà họ Diệp rồi”.

“Bây giờ con sẽ đi lập tức đến Thanh Huyền Tông!”

“Cho dù mẹ không muốn nói cho con biết mẹ đang ở nơi nào, cũng không muốn nói cho con biết thân phận của bố!”

“Con cũng phải tìm ra tung tích của hai người!”

Diệp Bắc Minh rời đi nửa giờ, ba bóng người từ trên trời giáng xuống.

Nhìn núi thây biển máu trước mắt, ba người đều sửng sốt một chút.

Một bóng người hơi thấp nói nhỏ: “Có người đến tàn sát chỗ này sao?”

Một bóng người khác nhíu mày: “Là người có khí tức long huyết kia!”

Người thứ ba mở miệng: “Hừ, chúng ta còn cần đoán ư?”

“Trực tiếp tái hiện lại cảnh tượng được!”

Người thứ ba vung tay lên, một luồng ánh sáng bay ra.

Tập trung tất cả máu tươi trên mặt đất lại một chỗ!

Một giây sau.

Trong không khí hiện ra một hình

ảnh!

Chính là hình ảnh Diệp Bắc Minh giết chóc!

Ba bóng người đều sững sờ, không thế tưởng tượng nổi mà kinh ngạc kêu lên!

“Tu La Ma Quân?”

“Không có khả năng!”

Bóng người hơi thấp lắc đầu: “Tu La Ma Quản đã chết, thần hồn biến mất, làm sao có thế còn sống được!”

Một người khác hỏi lại: “Vậy Thần Ma Liêm Đao này là sao?”

“Đảy là vũ khí của Tu La Ma Quân, sau khi Tu La Ma Quân chết nó đã hoàn toàn biến mất”.

“Bây giờ lại xuất hiện trên thế gian, chẳng lẽ là có người đạt được truyền thừa của Tu La Ma Quân ư?”

Bóng người thứ ba lạnh lùng lên tiếng: “Tôi mới mặc kệ cậu ta có lấy được truyền thừa của Tu La Ma Quản hay không!”

“Thứ nhất, người này có được binh khí của Tu La Ma Quân, tuyệt đối không phải người bình thường!”

“Thứ hai, chúng ta truy tìm theo long huyết tới đây, tất cả mọi người ở đây đều đã chết sạch, chỉ còn lại một mình cậu ta rời đi!”

“Long huyết tuyệt đối ở trên người cậu ta, hơn nữa rất có thể cậu ta đã nuốt long huyết rồi!”

Cái gì?”

Hai người còn lại không thể nào tiếp thu được.

Ầm ầm!

Một cảm giác tức giận ngập trời bộc phát ra từ trong cơ thể của bọn họ, mặt đất gần đó bị hòa tan trong nháy mắt!

Bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực!

“Đáng chết, thế mà cậu ta lại dám nuốt long huyết!”

“Loại sâu kiến này cũng dám làm bấn long huyết?”

Người thứ ba lạnh nhạt lẽn tiếng: “Đừng lo lẳng, muốn hoàn toàn hấp thu long huyết cần phải tốn một khoảng thời gian!”

“Chắc hắn người này vẩn chưa hoàn toàn hấp thu, đến lúc đó chúng ta luyện hóa chiết xuất cậu ta ra cũng được!”

“Nhưng mà, chúng ta không có nhiều thời gian lắm!”

Bóng người hơi thấp lạnh lùng mở miệng: “Chúng ta nhất định phải tìm ra người này trong thời gian ngắn nhất, không tiếc bất cứ giá nào!”

Đột nhiên.

Giọng nói của một người khác truyền đến: “Chờ một chút!”

“Sao vậy?”

Hai đồng bạn đều nhìn qua.

Người này không xác định phun ra một câu: “Chẳng lẽ hai người không cảm thấy cái mặt nạ và áo choàng kia có vẻ rất quen măt sao?”

“Hả?”

Hai đồng bạn còn lại nhìn sang, không khỏi hít sâu một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK