Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1613
Diệp Bắc Minh hơi nghiêng đầu, nhìn người thanh niên: “Anh còn muốn tôi có thái độ thế nào?”
“Hay là, tôi tát anh hai cái?”
Vãi!
Lời vừa được nói ra!
Cơ thể của tất cả mọi người ờ học viện Viền Cổ đều run lên!
Cảm giác khó thờ đó khiến người ta phải nín thở!
Hàng trăm ngàn đệ tử, cúi đầu với sắc mặt tái nhợt, không dám nhìn cảnh tượng trên đài cao!
Kế cả Kiếm Phá Thiên, cũng có cảm giác hai chân mềm nhũn!
Hai người Trương Tuyệt Long và Tân Bách Hùng toàn thân run rẩy!
Tuy họ sớm đã liên lạc với thiên sứ, muốn giết chết Diệp Bắc Minh!
Nhưng nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh dám cứng rắn trực diện với thiên sứ!
Kẻ điên!
Tên súc sinh này chắc chắn là ké điên!
Hầu Tử nuốt nước miếng, không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, anh làm gì vậy?”
Long Khuynh Vũ gật đầu theo: “Đúng thế, cậu Diệp, cậu làm sao vậy?”
Lê Mộng Ly ngây ra như khúc gồ, đứng tại chỗ há hốc cái miệng nhỏ.
Đối diện với vẻ kỉnh hãi của mọi người, Diệp Bâc Minh tỏ vẻ như không có chuyện gì!
Thần sứ thì đã làm sao?
Anh đã muốn giết tôi!
Tõi còn phải nịnh bợ anh?
“Mày muốn chết hả!”
Người thanh niên hoàn toàn nổi giận, dường như cắn răng nói ra lời này!
Tuy hắn sớm đã hứa với Trương Tuyệt Long giết Diệp Bắc Minh!
Tuy cho dù Diệp Bắc Minh không nói câu đó, hắn cũng muốn thịt tên nhóc này!
Tuy hắn đã chuẩn bị mấy cách chọc giận Diệp Bắc Minh!
Tuy… lỡ như tuy…
Vương Nguyên gầm một tiếng, chân nguyên trong đan điền nổi lên, bước một bước đến trước mặt Diệp Bẳc Minh!
Uy lực khủng bố bùng phát!
Trên đài cao, đám người Hầu Tử, Long Khuynh Vũ đều bị đánh bay ra, trượt rơi xuống đài!
Lúc này, trên đài cao chỉ còn lại bốn người Vương Nguyên, Ngư Thất Tinh, Diệp Bắc Minh và Chu Nhược Giai mà anh kéo lại’
Liền sau đó.
Vương Nguyên móc năm ngón tay, trực tiếp tóm về phía đầu của Diệp Bắc Mình[
Đòn tấn công này muốn khiến tương não của Diệp Bắc Minh bắn ra!
“Trên nhóc này chết chắc rồi!”
Trương Tuyệt Long và Tân Bách Hùng lộ vẻ vui mừng.
Năm ngón tay giáng xuống!
‘Phập!’ một tiếng lớn, một cảnh không thể tin nổi xuất hiện!
Diệp Bắc Minh lại tóm chặt tay của Vương Nguyên, khiến hắn khồng thế tiến
thêm một phân!
“Làm sao có thể!”
Vé mặt Vương Nguyên biến sắc, sau đó cười lạnh lùng một tiếng: “Chẳng trách dám ăn nói với bản thiên sứ như vậy, đây chính là bản lĩnh của mày sao?”
“Chết cho tao!”
Một tiếng gầm!
Phía sau bùng phát ra một tàn ảnh, liền sau đó chui vào trong cơ thể của Vương Nguyên!
Một tay khác ngưng tụ thành nắm đấm, đập về phía trái tim của Diệp Bắc Minh như sao băng!
Phập!
Một tiếng vang bức bối!
Một quyền này không đánh chết Diệp Bắc Minh như Vương Nguyên tường tượng, mà bị bàn tay của Diệp Bắc Minh ngăn được!
“Đây chính là bản lĩnh của mày?”
Diệp Bắc Minh hỏi lại một câu!
“Mày! Rốt cuộc mày có cảnh giới gì?”, Vương Nguyên ngây người.
Diệp Bắc Minh chẳng thèm trả lời, năm ngón tay tóm chặt nắm đấm của Vương Nguyên, bổng nắm chặt!
‘Rắc rắc!’, môt tiếng giòn tan!
“A!”
Vương Nguyên kêu thảm một tiếng, nắm đấm lại bị Diệp Bắc Minh nghiền vụn!
Bã xương và máu thịt phun ra từ giữa các kẽ ngón tay, Vương Nguyên đau đến vẻ mặt méo mó, đang định lên tiếng!
Một cánh tay sức mạnh lớn vô cùng khóa chặt cổ của hắn!
Càng lúc càng chặt!
Cảm giác khó thờ truyền đến.
Vương Nguyên sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh, cố hết sức giãy dụa: “Buỏng tao ra… mau buông tao ra…”
“Tao là người của nhà họ Vương, một trong tám thần tộc lớn, nếu mày giết tao… cả học viện Viên cố sẽ phải gánh chịu cơn lửa giận của nhà họ Vương!”
Chết đến nơi rồi vẩn còn uy hiếp!
“Diệp Bắc Minh, cậu làm gì vậy hả, mau buông thần sứ ra!”
Phía dưới võ đài, Trương Tuyệt Long và Tân Bách Hùng kinh sợ hét lên!
Những người khác của học viện Viền cố cũng hoàn hồn lại, các trưởng lão khác đều lên tiếng: “Diệp Bắc Mình, cậu như vậy sẽ hại học viện Viền cổ đấy!”
“Cậu nhóc Diệp, đùng kích động, đây là thiên sứ đó!”, Kiếm Phá Thiên sợ hãi hét lên.
“Tôi biết anh Diệp mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức đó!”, Hầu Tử đỏ mặt tía tai.
Long Khuynh Vũ nuốt nước miếng: “Đúng thế, mỗi lần anh ta đều có thể phát huy ra thực lực vượt xa người thường!”
Lê Mộng Ly sợ đến hai chân mềm nhũn, phải dựa vào chiếc ghế bên cạnh.
Nhưng câu nói vừa nãy của tên nhóc này, thực sự khiến hắn suýt tức đến nổ tung!
Cho dù không có Trương Tuyệt Long liên lạc với hắn, chí dựa vào thái độ vừa nãy của tên nhóc này!
Thì đã là người chết rồi!
Người thanh niên hung dữ gầm thét: “Vương Nguyên tao đã làm sứ thần ba khóa, trước nay chưa từng thấy kẻ cuồng ngạo nào
như mày!”
“Hôm nay mày không chết, mặt mũi của tao để ờ đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK