Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1586: Người trong đại điện
Ánh mat nhìn chằm chằm về hướng Diệp Băc Minh rời đi.
Không biết qua bao lâu, giọng cúa ông lão khô gầy vang lẻn: “Các người nhìn thấy chưa? Lúc kè này ra tay lại cũng có thế dần đến dị tượng huyết long!”
Người phụ nữ trung niên cau mày: “Nếu trên người Vy Ny không có con huyết long đó, tôi cũng nghi ngờ người mà tố tiên nói là cậu ta!”
Bà ta dừng một chút: “Chắng lẽ… chì là trùng hợp sao?”
Thiếu niên báy tám tuối lên tiếng: “Trùng hợp sao? Vậy cũng trùng hợp quá rồi!”
“Kẻ này họ Diệp, lại vừa hay có thế dán ra dị tượng huyết long!”
“Lỡ như là cậu ta thì sao?”
Lời vừa được nói ra, ba người đều trầm mặc!
Diệp Băc Minh v‘ê đến đài đoạn hồn với tốc độ nhanh nhất.
“Tiền bối, vừa nãy cách mà ông nói rốt cuộc là gì?”
Diệp Bắc Minh cất giọng kích động, đỏi mắt đó bừng: “Thực sự có thế cứu đại sư tý cúa tòi sao?”
Ánh màt Vương Thán Cương hơi sám xuống: “Cậu nhóc Diệp, bây giờ tỏi vần không thế trả lời cậu!”
“Tôi cân làm một thử nghiệm, nếu nghiệm chứng suy đoán của tôi!”
“Thần hồn cúa đại sư tý cậu vân chưa bị hủy diệt!”
“Nói xong, cũng không đợi Diệp Bẳc Minh lên tiếng.
Chuyến ánh mắt, nhìn sang Long Khuynh Vũ đang mau chóng đi đến: “Cô Long, có thế mượn dùng tinh huyết của cô không?”
“Được!”
Long Khuynh Vũ cũng không hỏi gì, trực tiếp rạch cố tay.
Ép ra mấy giọt tinh huyết, khuôn mặt trở nên tái nhợt!
Vương Thần Cương bước ra một bước đi lén đài đoạn hồn.
Miệng lấm bấm niệm đọc, rạch lòng bàn tay khắc mấy đạo phù ván!
Vù!
Liên sau đó, phù văn bùng cháy!
Mấy giọt tinh huyết của Long Khuynh Vũ ngưng tụ lại, hóa thành một con huyết long lượn vòng trên đài đoạn hòn.
Vương Thần Cương vui mừng: “Quả nhiên, cậu nhóc Diệp, thân hồn của sư tỷ cậu chưa
tiêu tan hết!”
Diệp Bâc Minh kích động: “Tiền bối, thế là thế nào? Thần hồn của sư tỷ tôi đang ở đâu?”
Vương Thần Cương nhảy xuống đài đoạn hồn, vẻ mặt nghiêm túc: “ở ngay trong đài đoạn hồn!*
“Cái gì?”
Diệp Băc Minh ngấn người, đôi măt khóa chặt đài đoạn hồn: “õng nói thần hồn cùa đại sư tý tòi ớ ngay trong đài đoạn hồn?”
“Đúng thế!”
Vương Thần Cương gật đáu: “Đài đoạn hồn là vật từ Thân Giới giáng xuống, từ khi nó tồn tại ở thành Thiên Dung đến nay!”
“Rất nhiều cường giả chiến đấu ờ đó, một khi cuộc chiến bát đầu, đài đoạn hồn sẽ mờ ra trận pháp khóa chặt hai người!”
“Trừ phi một người trong đó chết trận, thần hồn húy diệt, đài đoạn hồn mới đóng trận pháp!”
“Tỏi có người bạn từng lên đài đoạn hồn, ông ta nói với tôi một bí mật kinh thiên!”
Hít sâu một hơi: “Thần hồn cúa người chết trận không tiêu tan hết, mà thân hồn bị hút vào trong đài đoạn hồn!”
“Thật không?”
Ánh mat Diệp Bâc Minh sáng lên.
Nếu đúng là như vậy, chỉ cần anh đánh vờ
đài đoạn hồn!
Thần hồn cùa đại sư tỷ có thế thoát ra khỏi đó!
Chi cần vẫn còn thân hồn, thì có cơ hội sống lại!
Nghĩ đến đây, Diệp Bắc Minh bước ra một bước, lấy ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Đang định ra tay với đài đoạn hồn.
“Đợi đã!”
Vương Thần Cương ngăn anh lại, giọng nhưng trọng: “Cậu nhóc Diệp, đừng hành động lỗ mãng, đi theo tôi!”
Nói xong, quay người đi về một bên cùa quảng trường thành Thiên Dung.
Diệp Băc Minh cau này, đi theo Vương Thân Cương đến trước một tòa đại diện hùng vĩ!
Trên quảng trường thành Thiên Dung có rất nhiều người, duy chi có tòa đại điện này không một bóng người!
Thậm chí!
Hơi lạnh lẽo!
Điều khiên Diệp Băc Minh chấn kinh là, Vương Thần Cương không hẻ do dự tiến lên một bước quỳ dưới bậc thêm của đại điện: “Tống viện trường học viện Viền Cố Vương Thần Cương cầu kiến!”
“Tống viện trưởng? ông đang…”
Diệp Bãc Minh chấn kinh.
Cảnh này khiến vô số võ giả dõi theo.
Rất nhiều người đều lại gần, cũng không dám đến quá gần đại điện trong vòng tràm trượng!
“Vãi, tống viện trướng cúa học viện Viền CỔ quỳ xuống ư?”
“Người bên trong đại diện này rốt cuộc là ai? Lại có thể khiến Vương Thân Cương phái quỳ?”, có người nghi hoặc.
“Suỵt!”
Võ giả bên cạnh sợ giật mình: “Anh chán sống rồi à, đừng nói lung tung!”
Người này chỉ lên bầu trời: “Đây là người từ bên trên đến, nếu đầc tội với người bên trong, cả gia tộc anh sẽ xong đời đó!”
“Hàng ngàn năm trước, có một gia tộc cũng ngang bằng với nhà họ Diệp, nhà họ Phó, cũng có bối cảnh Thân Giới!”
“Vì bất kính với người trong đại điện này, trong một đêm, cá gia tộc bị diệt sạch!”
“Suýt!”
Những người xung quanh hít khí lạnh, bất giác lùi lại.
Đột nhiên, trong đại điện vang lên một giọng nói: “Học viện Viền cố chác chăn muốn lãng phí một lần cơ hội?”
Cả hiện trường tĩnh lặng như cái chết!
Mọi người không dám thở mạnh, nhìn chám châm cửa đại điện!
Vươnq Thân Cươnq căn rănq: “Chãc chân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK