Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1577: Chúng ta sẽ chết sao
Đan dược này được luyện chế từ máu rồng, dược lực cực kỳ bá đạo!
Một khi dùng nó, sẽ có thê thiêu đốt tất cả tuối thọ và tiêm năng!
Để tăng thực lực lên hơn gấp mười lần!
Lúc còn ở Huyền Thiên tòng, trong lúc vò tình Long Khuynh Vũ đã tiết lộ ra.
Trong tay cô ta có một viên Bạo Huyết Đan luyện chẽ từ máu ròng, có uy lực lớn hơn Bạo Huyết Đan bình thường!
Lạc Khuynh Thành chỉ mỉm cười không nói!
Đột nhiên, Long Khuynh Vũ giật mình một cái, giống như nghĩ tới điều gì: ”Chẳng lẽ, _ n n Cỏ…
Cô ta mởto đói mât đẹp, không dám tin nhìn Lạc Khuynh Thành: “Cô muốn thay cậu Diệp đi lên Đoạn Hôn Đài? Không được!’
“Nếu như cô dùng Bạo Huyết Đan, lại đi lên Đoạn Hôn Đài, cho dù có cứu được cò Hạ, châc chân cõ cũng sẽ phải chết!’
Lạc Khuynh Thành cười: “Chết có gì phái sợ?”
“Nếu tói không đi, tiểu sư đệ nhất định sẽ tự trách cả một đời!”
Nếu như tôi dùng Bạo Huyết Đan, có lẽ
sẽ có hai ba phần tháng! ’
Long Khuynh Vũ quá quyết cự tuyệt: “Không được, tôi không đông ý!’’
Nhìn thấy một màn này, Lạc Khuynh Thành thở dài bất đác dĩ: ‘Được rồi, nếu đã như vậy tôi cũng sẽ không miên cưỡng”.
“Tôi sẽ nghĩ những biện pháp khác, hy vọng cô Long sẽ giữ bí mật chuyện này cho tôi’”
“Nếu như trong vòng ba ngày tiếu sư đệ tói tỉnh lại, đừng nói cho cậu ấy biết chuyện Đoạn Hồn Đài!”
Cô ấy xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của Lạc Khuynh Thành, ánh mắt Long Khuynh Vũ có chút phức tạp!
“Chờ một chút!”
Cuối cùng Long Khuynh Vũ mở miệng, đuổi theo cò ấy, móc ra một cái hộp ngọc: “Bạo Huyết Đan ở bên trong!”
“Có hày nghĩ cho kỹ, một khi dùng viên đan này, cô sẽ không có cách nào thay đối được!”
“Sau khi dược hiệu kết thúc, tất cả lực lượng sinh mệnh của cô đều sẽ bị đốt cháy!”
“Cò sẽ hóa thành một bộ xương khô, ngay cá một miếng thịt cũng không còn sót lại…”
Lạc Khuynh Thành cười nhạt một tiếng: “Tôi biết rồi, cảm ơn cô Long!”
Thành Thiên Dung.
Sau khi tin tức Diệp Chấn Đường ước chiến Diệp Bắc Minh tại Đoạn Hồn Đài truyền ra, vô số người tu võ tràn vào thành Thiên Dung!
“Diệp Bâc Minh là ai? Thế mà lại đáng đế Diệp Chấn Đường tự mình khiêu chiến cậu ta trên Đoạn Hồn Đài?”
“Ngay cả Sát Thần Diệp Bắc Minh mà anh cũng không biết ư?”
“Kẻ này có thực lực cực kỳ khủng bố, ngay cả hạng một Huyền Bảng Phó Long Đình cũng chết trong tay cậu ta?”
“Cái gì? Lại có chuyện như thế ư?”
“Haha, anh tiếp nhận thông tin chậm quá!”
Trên đường cái, khắp nơi đều có người tu võ nghị luận.
Trên con đường rộng trăm trượng, hướng vê phía quảng trường trung tâm thành Thiên Dung!
Đoạn Hôn Đài cao tới trăm trượng, toàn thân đen nhánh.
Nhìn từ xa giống như một ngôi mộ đứng
lẻ loi ở chính giữa quảng trường, màu đen phía trên không biết bao nhiêu là máu tươi khò cạn hình thành lên!
Giờ phút này.
Diệp Chấn Đường đứng trên Đoạn Hồn Đài, nhám mât lại.
Một luồng sát khí màu đen vởn quanh người ông ta, trạng thái cả người ông ta đã đạt đến đỉnh phong!
Ba ngày trước, ông ta đã leo lên Đoạn Hồn Đài lắng lậng chờ đợi rồi!
Phía dưới Đoạn Hồn Đài đã sớm đông nghìn nghịt người.
Thậm chí còn có người mớ bàn cá cược, đặt cược ai chết trên Đoạn Hồn Đài!
Bên cạnh Đoạn Hồn Đài có đặt một cái bàn nhỏ tạm thời.
Hai người phụ nữ xinh đẹp bị treo lên!
Một người trong đó đã mất đi một cánh tay, miệng vết thương đâm đìa máu me!
Chính là Thấm Nại Tuyết và Diệp Hiếu Yên giả mạo Hạ Nhược Tuyết!
“Chỉ còn mười lám phút nữa là đến giữa trưa, tên nhóc kia dám đến sao?”
Phó Toàn Thịnh nói thầm.
Hành vi cúa Diệp Chân Đường đúng là
điên cuồng!
Cho dù Phó Toàn Thịnh hận không thê ăn tươi nuốt sống Diệp Bắc Minh, nhưng cũng không dám nói sẽ đánh với Diệp Bâc Minh một trận trên Đoạn Hồn Đài!
Nhỡ may thua thật, thần hồn sẽ hoàn toàn bị chôn vùi!
Ngay cả cơ hội đầu thai kiếp sau cũng bị mất!
Một người đàn ông mặt chữ quốc bên cạnh cười lạnh: “Nếu Diệp Bâc Minh đến, Diệp Chấn Đường vừa vặn có thế giúp chúng ta báo thù cho Đình Nhi!”
“Nếu không đến, cũng không có tốn thất gì với chúng ta cả, chúng ta cứ đứng xem kịch là được”.
Phó Toàn Thịnh nhẹ nhàng gật đầu: “Chỉ sợ tên nhóc này thật sự làm rùa đen rụt cổ, trốn ở học viện Vièn cố cả đời thôi!’
Keng!
Một tiếng chuông vang lên.
Buối trưa đã đến.
Diệp Bắc Minh vấn không xuất hiện
Diệp Chấn Đường mở hai mắt ra, nhìn thoáng qua mặt trời: “Quả nhiên tên nhóc kia khỏng dám tới, chém!’’
Hai tên đao phú nháy lên trên cái bàn
nhỏ, cầm đồ đao trong tay đi về phía Diệp Hiếu Yên và Thấm Nại Tuyết.
Thấm Nại Tuyết cười khố một tiếng: “Lão tó, chúng ta sẽ chết sao?’
Trong đầu cô ta vang lên giọng nói giận dữ của Băng Phách: ‘Diệp Bắc Minh, cậu lừa tôi!”
“Bản tọa vất vả lám mới có cơ hội sống lại, tại sao ông trời lại trêu đùa tòi như vậy?”
“Thân hồn cúa tói cộng sinh với cô, nếu như cô chết chãc chẳn tôi cũng phái chết!”
Thầm Nại Tuyết vô cùng áy náy: ‘Lão tổ, xin lồi…”
Báng Phách giận đến mức suýt nữa hộc máu: ‘Bây giờ nói những lời này có tác dụng gì? Giao cơ thể này cho tói khống chế trước đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK