Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1475: Diệp Bắc Minh tôi ở chỗ nào, chỗ đó chính là địa ngục
Đột nhiên.
“Tránh ra hết cho tôi!”
Bách Lý Tranh Vanh rít gào!
Một kiếm khí vô cùng bá đạo nghiền áp đến, điên cuồng chém về phía đầu Diệp Bắc Minh: “Tiểu phế vật, xuống địa ngục đi!”
“Địa ngục? Ha ha!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười: “Diệp Bắc Mình tôi ở chỗ nào, chỗ đó chính là địa ngục!”
“Giết!”
Cùng lúc đó, Nhậm Kiếm Hành đã đi đến bên ngoài cấm địa: “Lão tổ… có chuyện lớn rồi, Sát Minh, Thiên Đạo Tông, Vũ Cực Tông…”
“Hơn một ngàn tông môn tập trung ở Huyền Thiên tông chúng ta, bọn họ muốn lấy mạng cậu Diệp…”
Trong cấm địa không hề có tiếng đáp lại!
Hoàn toàn tĩnh mịch!
Nhậm Kiếm Hành vẫn không hết hy vọng, vẫn hô to về phía cấm địa.
Khoảng một giờ sau, vẫn không có ai đáp lại!
Gào!
ở phương hướng quảng trường Huyền Thiên tông, những tiếng rồng gầm không ngừng vang lên!
Trên bầu trời Huyền Thiên tông đã rơi đầy mưa máu!
Nhậm Kiếm Hành quỳ xuống đất bùm một tiếng, dập đầu rầm rầm: “Lão tổ… Sư huynh!”
“Chẳng lẽ mọi người thật sự không nghe thấy, không nhìn thấy sao?”
Đôi mắt Nhậm Kiếm Hành đỏ bừng!
Giờ phút này, dường như ông ấy đã nhận ra được điều gì đó!
Giọng nói của ông ấy đã khàn cả đi, phẫn nộ nhìn chằm chằm phương hướng cấm địa: “Cho dù mấy người đang bế quan, không biết trong tông môn xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn mấy người có thể nhìn thấy chuyện bên ngoài cấm địa!”
“Tôi đã đến đây rồi, vì sao mấy người lại làm như không nghe thấy?”
“Cậu Diệp sẽ chết, mấy người thật sự mặc
kệ sao?1
“Mấy người rất dối trá! Còn nói không giống với tổ tiên của Huyền Thiên tông!”
“Mấy người quả thực là người giống nhau!”
“Năm đó, Hoa tộc Thượng cổ bị giết, rõ ràng đã truyền tin tức cầu viện Huyền Thiên tông!”
“Chỉ là tổ tiên chúng ta lại làm như không phát hiện ra, để mặc Hoa tộc Thượng cổ bị tiêu diệt!”
“Bây giờ cậu Diệp là huyết mạch duy nhất của Hoa tộc Thượng cổ, mấy người lại làm như không thấy được!”
“Tôi còn cho rằng chúng ta không giống với tổ tiên, có được tấm lòng võ đạo thuần túy nhất!”
“Tòi nghĩ Huyền Thiên tông sẽ đại diện cho chính nghĩa, đại diện cho vô tư! Không nghĩ tới mấy người lại theo chân bọn họ!”
“Là bản thân tôi ngu xuẩn… Ha ha ha…”
Nhậm Kiếm Hành điên cuồng tức giận mắng mỏ, phát tiết!
Cuối cùng.
Giọng nói của Tuyệt Vô Trần truyền ra từ
trong cấm địa: “Lão Thất, chúng tôi đã cho cậu Diệp cơ hội!”
“Nếu cậu ấy nguyện ý bái chúng tôi làm sư phụ, ở lại Huyền Thiên tông chỗ nào cũng không đỉ!”
“Chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu ấy, sau này nhất định cậu ấy cũng sẽ là người đứng đầu Huyền Thiên tông!”
“Chỉ tiếc kẻ địch của cậu ấy quá nhiều, quá mạnh mẽ…”
“Lấy cớ, dều là lấy cớ!”, Nhậm Kiếm Hành tức giận mắng: “Nếu mâỳ người ra mặt, đám tông môn đó dám không nể mặt sao?”
“ít nhất, mấy người có thể bảo vệ được mạng sống của cậu Diệp!”
“Đại sư huynh, cầu xin ông hãy bảo vệ mạng sống của cậu Diệp đi!”
Trong cấm địa hoàn toàn trầm mặc!
Không còn âm thanh nào khác truyền ra!
Ầm!
Một luồng khí tức cuồng bạo lao đến, đánh bay Diệp Bắc Minh ra ngoài.
Vài giây sau, cả người anh mới rơi mạnh
xuống đất, quay cuồng một cái lại đứng lên chém ra một kiếm!
Phụt!
Một đống máu tươi nổ tung, mấy trăm người lập tức ngã xuống!
Giờ phút này, tất cả mọi người đều đã giết đỏ cả mắt rồi, ai cũng không ngờ được Diệp Bắc Minh lại khủng bố như thế!
Vậy mà lại có thể kiên trì được khoảng hai tiếng!
Số lượng người bị anh giết cũng đang điên cuồng tăng lên!
Gần như đã có một phần ba số người tu võ đã chết dưới tay anh!
Hơn ba trăm ngàn người!
Mẹ nó quá khoa trương!
Giờ phút này, trong lòng rất nhiều người tu võ đã đánh trống lui quân, sinh ra một cảm giác sợ hãi vô tận!
Phụt!
Diệp Bắc Minh lại phun ra một ngụm máu tươi, cắm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuống đất, dùng một tay chống đỡ!
“Tiểu phế vật, không trụ được nữa chứ gì?’
Trên người Bách Lý Tranh Vanh có bảy tám miệng vết thương khủng bố, tất cả đều là Diệp Bắc Minh để lại!
Ông ta chính là Đế Cảnh!
Cho dù là Đế Cảnh sơ kỳ, nhưng Diệp Bắc Minh mới là cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong!
Điều này quả thực khó có thể tưởng tượng nổi!
Kẻ này phải chết!
Chủ nhân Sát Minh liên tục chớp mắt: “Loại yêu nghiệt này, vẫn nên giết thì hơn!”
“Nếu để cậu ta tiếp tục trưởng thành, tôi có một loại ảo giác, cậu ta nhất định sẽ thực hiện lời nói của mình!”
“Chỉ sợ tất cả những thế lực ở đây của chúng ta đều sẽ bị giết ở dưới tay cậu ta!”
Trong lòng mọi người dều vang lên lộp bộp!
Nếu là lúc trước, những lời này chẳng khác gì chuyện cười!
Nhưng bây giờ xem ra, tất cả đều có có thể!
‘Vậy còn vò nghĩa làm gì? Giết!”
Trong khoảng thời gian ngắn, từng đợt lực
lượng quét đến, giống như ngân hà rơi xuống khỏi chín tầng trời vậy!
Diệp Bắc Minh thở ra một hơi dài, huyết khí bốn phía lập tức không ngừng chui vào trong cơ thế anh, chuẩn bị ra tay một lần nữa!
Vèo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK