Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Ha ha ha, cậu nhóc, quả nhiên cậu đã thông hiểu điều này!”

Diệp Bẳc Minh nhìn nắm đấm nắm chặt của mình, rơi vào trầm tư: “Phải làm thế nào mới làm được đây?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Hữu nghị nhắc nhở một câu: Long Đế Quyết!”

“Long Đế Quyết?”

Diệp Bằc Minh ngẩn người.

Nhắm mắt, trong đầu vận hành Long Đế Quyết!

Liền sau đó.

Gru!

Một tiếng gầm vang lên.

Phía sang lưng anh, một con huyết long hiện lên!

Từ sau khi học được Tổ Long Pháp Tướng, anh cũng chưa dùng đến Long Đế Quyết.

Tấn công ra một quyền!

Huyết long bay ra, rơi lẽn hình nộm.

Cơ thế hình nộm nứt ra, xuất hiện một đường khe nứt khủng bố!

Diệp Bẳc Minh tự nhủ: “Quyền này còn mạnh hơn rất nhiều so với tôi tự tấn công ra một quyền, là vì có Long Đế Quyết hỗ trợ”.

“Sở dĩ Long Đế Quyết cường mạnh, là vì lúc vận hành, sẽ xuất hiện một con huyết long!”

“Nếu tôi truyền chân nguyên vào trong huyết long, thì có thế bùng phát ra đòn tấn công khủng bố hơn phải không?”

Nghĩ đến đây.

Diệp Bắc Minh không hề do dự!

Chân nguyên trong cơ thế nối lên, vận hành Long Đế Quyết.

Huyết long hiện lên!

Anh truyền toàn bộ chín phần chân nguyên vào trong huyết long.

Đánh ra một quyền!

Gru!

Một tiếng rồng gầm vang lẽn. Đánh một quyền lên hình nộm. Trong tích tắc, tan thành tro bụi.

Diệp Bẳc Minh hít khí lạnh: “Vãi, mạnh thế sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Ha ha ha, nhóc thối, thiên phú tập võ của cậu còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi!”

“Mấy chủ nhân trước đây, tôi nhắc nhở mấy lần, họ mới lĩnh ngộ được”.

“Vậy mà cậu đã lĩnh ngộ được ra ngay!”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “May mắn, đều là may mắn”.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhả ra một câu: “Được rồi, cậu đừng có vừa được khen còn giả bộ khiêm tốn, thừa nhặn mình ưu tú khó đến thế hả?”

Diệp Bắc Minh cười không nói gì.

Anh lấy một nắm đan được nuốt vào bụng.

Một lúc sau, chân nguyẻn từ từ hồi phục.

Khi anh định thử lại lần nữa.

“Minh Nhỉ, con có ở đây không?”

Bỗng nhiên bên tai vang lên một giọng nói.

Dì Nguyệt?’

Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng.

Một ý nghĩ, trở về hiện thực.

“Dì Nguyệt, mời dì vào!”

Lãnh Nguyệt đấy cửa đi vào, vừa hay nhìn thấy Diệp Bẳc Minh đứng lên: “Minh Nhi, dì Nguyệt hỏi con một chuyện, cái chết của ô Đạo Nguyên và Hình Sư, rốt cuộc có liên quan đến con không?”

Diệp Bắc Minh trực tiếp thừa nhận: “Đúng thế, là con đã giết bọn họ!”

“Cái gì?”

Lãnh Nguyệt từng nghĩ đến vô số cảu trả lời.

Chỉ duy nhất không nghĩ đến, Diệp Bắc Minh lại trực tiếp thừa nhận.

Đồng tử của Lãnh Nguyệt co lại: “Không thể nào!”

Diệp Bầc Minh mỉm cười: ‘Tại sao lại không thế?”

Lãnh Nguyệt hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt nghiêm trọng: ‘Thứ nhất, con mới là cảnh giới võ thần, có thể giết Thánh Vương đã vô cùng nghịch thiên rồi!”

“Vốn không thể nào giết được Thánh Chủ!”

Diệp Bắc Minh cũng không che giấu. Lấy mặt nạ đeo lên.

Liền sau đó.

Áo choàng màu đen xuất hiện, bao bọc anh trong bóng tối!

Anh giơ tay, một thanh liêm đao màu đen nằm trong lòng bàn tay!

Đôi mắt Lãnh Nguyệt như trố ra!

Diệp Bắc Minh trước mặt, đúng là giống y hệt với bức chần dung trên lệnh truy nã của nhà họ Ô!

Minh Nhi… đúng là kẻ cầm liềm?

Làm sao có thế!

Thực lực của Minh Nhi đã có thế giết được Thánh Chủ?

Lúc này, trong lòng Lãnh Nguyệt dấy lên làn sóng kinh hãi!

“Dì Nguyệt, dì tin rồi chứ?1

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên.

Lãnh Nguyệt ớn lạnh, hoàn hồn lại từ chấn hãi: “Con… Minh Nhi, con…”

Bà ta đã quên mất phải nói thế nào.

Chấn kinh một hồi lằu mới hỏi ra một câu: “Rốt cuộc con muốn làm gì?”

Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh như băng: “Tiêu diệt nhà họ Ô!”

Lãnh Nguyệt hoàn toàn ngẩn người.

Bà ta phát hiện, trước đây Diệp Bắc Minh nói muốn tiêu diệt nhà họ ô không phải là nói đùa, mà là nghiêm túc.

Sau khi chấn hãi một lúc, Lãnh Nguyệt phản ứng lại: “Minh Nhi, cho dù con có sức mạnh giết Thánh Chủ, nhưng xin con tin dì, đừng tùy tiện chọc vào nhà họ Ô!”

“Hơn nữa, tuyệt đối đừng kích động nhất thời, giết vào nhà họ ồ!”

Diệp Bắc Minh cau mày.

Anh đang có ý này đấy!

Nếu nhà họ ô chỉ có ba võ giả cấp Thánh Chủ, đúng là anh muốn trực tiếp giết vào nhà họ Ô!

“Dì Nguyệt, dì nói vậy có ý gì?”

Lãnh Nguyệt lắc đầu: “Nhà họ ô không đơn giản như con tưởng tượng đâu”.

“Với thực lực hiện nay của con, nếu một mình giết nhà họ ô thì cũng chết chắc!”

“Nói với con một chuyện, nhà họ ô chỉ thiếu chút nữa là trở thành gia tộc thượng cố…”

Lần này đến lượt Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Cái gì?”

Lãnh Nguyệt cũng nghĩ vậy lên tiếng: “Nếu không phải lão tố khủng bố đó đã chết, thì bây giờ nhà họ ô đã là một trong gia tộc thượng cổ rồi”.

“Nếu không, con cho rằng tại sao nhà họ ô xảy dựng Thanh Huyền Tông? Nói là nhà họ ô và chín gia tộc khác cùng xảy dựng Thanh Huyền Tông”.

“Thực ra, chín gia tộc khác chỉ là làm nền, nhà họ ô mới là có căn cơ nguồn lực khủng bố nhất!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK