Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1635 Tim được xương Chí Tôn
Một giây sau.
Nguyền Thanh Từ kinh ngạc phát hiện ra bộ ngực của mình ưỡn lên!
Một lực hút rất mạnh hút cơ thế của cô ấy về phía Diệp Bắc Minh!
Vị trí của đoạn xương Chí Tôn ờ ngực vừa hay rơỉ vào lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh!
Vừa vặn một cách hoàn hảo!
“Á!”
Nguyền Thanh Từ lạỉ la lẻn thất thanh một lần nữa.
Diệp Bắc Minh cười: “Cô Nguyền thấy rồi chứ? Tỏi chỉ đứng yên ớ đây, chẳng làm gì hết!”
“Tự thân thể của có bay tớỉ đáy, rơi vào tay tôi, tôi…”
“Anh còn nói nữa à!”
Nguyền Thanh Từ suy sụp.
Cỏ ấy là gáì còn son, hơn nữa còn đã có đính ước với người khác!
Sao cô ấy lại có thế tiếp xúc kiểu này với một người đàn ông khác chứ?
Diệp Bắc Minh vội vàng kiểm soát xương Chí Tôn rồi lùi lại mấy bước: “Cô Nguyền, lần này thì đã có thể chứng minh sự trong sạch của tôi rồi chứ?”
“Anh…”
Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ ánh lên lửa giậní
Nhưng lại chẳng biết phải trút giận vào aĩ!
Xem ra vấn đề này đúng là do xương Chí Tôn gây ra, hơn nữa Diệp Bắc Minh còn cứu mạng cô ấy một lần!
“Nhớ giấu kĩ chuyện này, không được phép nói cho người khác biết!”
“Ngoài ra, nếu anh đế cho người khác biết… Tôi…”
Cuối cùng, Nguyền Thanh Từ cũng không buông nổi lời đe dọa Diệp Bắc Minh.
Cô ấy giậm chân một cái: “Tôi sẽ cho anh biết tay!”
Nguyền Thanh Từ xoay lung lại, tim đập rộn lên.
Sau đó, cô ấy đi vội vàng như thế bỏ trốn!
Diệp Bắc Minh lắc đầu, ngón tay hơi nóng lên.
Xương Chí Tôn lại có cảm úng!
Lần theo chỉ dẩn của xương Chí Tôn, Diệp Bắc Minh cứthếđi thẳng một mạch.
Cuối cùng, anh tới gần một đầm lầy, động tĩnh đánh nhau ớ đằng trước cực kỳ dữ dộì!
Thần niệm của tháp Càn Khôn Trấn Ngục thăm dò thử nơi đó, một người một tháp cùng chia sẻ hiểu biết với nhau!
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Sao cỏ Nguyền cung ở đây?”
Trong đầm lầy.
Nguyền Thanh Từ đang cầm một thanh trường kiếm trên tay, giao chiến với một con rồng đen dài chừng trăm trượng!
“Hỏi thừa, trong cơ thể cô ấy cũng có một đoạn xương Chí Tòn nên đương nhiên là cõ ấy cũng được xương Chí Tỏn dẵn đường tới đây rồi!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục mớ miệng: “Nhóc con, cậu có cảm ứng được khống?”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Lúc này, Nguyễn Thanh Từ đã rơi vào thế bất lợi!
Trong lúc tìm kiếm xương Chí Tôn, cồ ấy tới được khu đầm lầy này, vừa mớì đặt chân vào phạm vi đầm lầy, cô ấy đã bị rồng đen phát hiện ra ngay lập tức!
Sau nửa canh giờ giao chiến, Nguyền Thanh Từ không thể cầm cự được nữa!
Gầm!
Đuôi rồng màu đen quất tới!
Nện mạnh vào ngực Nguyền Thanh Từ, “Ù” một tiếng, xương Chí Tôn sáng lên.
Đỡ hộ đòn đánh trí mạng này cho Nguyền Thanh Từ!
Hự!
Thế nhưng, Nguyền Thanh Từ vẫn bị đánh bay ra ngoài, ho ra máu tươi trên không trung rồi rơi xuống đầm lầy.
Đòi mắt của rồng đen trở nên hung dữ hẳn lên, nó lao mình tới, chuẩn bị xóa sổ kẻ xâm nhập!
“Tiêu rồL Chẳng lẽ mình sẽ phải bỏ mạng ờ đây ư?”
Nguyền Thanh Từ cười buồn bã.
Ngay khoảnh khắc rồng đen sắp nuốt chửng Nguyễn Thanh Từ, một hơi thớ cực kỳ mạnh mẽ chợt bùng lên!
Tiếng rồng gầm thứ hai vang lên!
Con rồng đen nhanh chóng quay đầu lại, một thanh niên loài người tung nắm đấm, một con Huyết Long xuất hiện!
“Gào!”
Con rồng đen gầm khẽ một tiếng, hung hăng lao về phía Huyết Long!
Sau tiếng nổ ầm ầm, cả đầm lầy đều bị bốc hơi!
Rồng đen bị bắn ra ngoài, ho ra máu, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh, sau đó xoay người bò chạy!
“Sao… Sao anh làm được vậy!”
Gương mặt xỉnh đẹp của Nguyền Thanh Từ tái nhợt, cô ấy tròn mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Con rồng đen này có thân thể Chân Thần, tôi dốc toàn lực đánh với nó nửa canh giờ cũng không thể làm nó bi thương mảy may!”
“Vậy mà anh chỉ đấm một phát đã đánh
bại được nó rồi ư? Sao anh làm được điều đó?”
Diệp Bắc Minh không trả lời Nguyễn Thanh Từ.
Mà đi sâu vào trong đầm lầy khô cạn.
“Đây là…”
Diệp Bắc Minh sững sờ, hai trái trứng rồng to như hai vại nước hiện ra trước mắt anh.
“Đây là… Trứng rồng ư?”
“Chắc hẳn đây là tổ của con rồng đen kia, nó sinh được hai quả trứng rồng, giấu dưới đầm lầy này!” tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói.
Diệp Bắc Minh chọt nảy ra một ý tướng: “Liệu trứng rồng có thể ấp nờ ra rồng con được không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “E là không thể, bên trong hai trái trứng rồng này đã không còn sự sống nữa rồi!”
“Không tin thì cậu hãy chuyển trứng rồng qua chỗ khác, chắc chắn dướỉ mặt đất khoảng ba thước có thứ cậu đang tìm!”
Diệp Bắc Minh làm theo.
Anh bỏ hai trái trứng rồng qua chỗ khác, đào sâu ba thước đất!
Quả nhiên, một bộ xương tay trắng bóng, trong suốt hiện ra trước mắt anh.
Từ cánh tay, cổ tay đến năm ngón tay, tất cả đều có đủ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK