Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1502: Rắc rối ở Huyền
Thiên Tồng.
Ánh mắt của chủ Luân Hồi u ám: “Nếu không phải do Diệp Bắc Minh ngã xuống, bản tọa cũng không đến mức phải sử dụng hạ sách này!”
Đông Phương Xá Nguyệt cau mày: “Sư phụ, chúng ta tới u Minh Giới đế làm gì vậy?”
Khóe miệng của Chủ Luân Hồi lộ ra một nụ cười: “Đương nhiên là đế giúp bản tọa tái sinh!”
“Linh hồn của đứa nhò trong bụng con vô cùng mạnh mẽ, chỉ khi ớ trong u Minh Giới này, bản tọa mới có thể đoạt xá thành công!”
“Chỉ cần thành còng, bản tọa có thể nhờ vào cơ thế mẹ đế tái sinh lãn nữa!”
“Quay về tuổi trẻ?”
Đông Phương Xá Nguyệt theo bản náng lùi về phía sau vài bước, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: “Sư phụ… người đã hứa với con là không động đến đứa nhỏ này mà!”
Huyền Thiên Tông, trên bậc thang
trước sơn môn.
Hai người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đang cầm cây chối trên tay, quét dọn bậc thang.
Hai mãt của Long Khuynh Vũ đỏ hoe: “Đại sư tỷ, anh Diệp thật sự đã chết rồi sao?”
“Những lời người kia nói có phải là sự thật hay không?”
Một đầu tóc đen của Lạc Khuynh Thành buông xõa tự nhiên.
Cò ấy đang mặc trang phục cho đệ tử ngoại mòn của Huyền Thiên Tông, nhưng điều này vẩn không thế nào che đi khuôn mặt khuynh quõc khuynh thành của cồ ấy!
“Tiếu sư đệ không thế nào chết được, chị tin rằng cậu ấy nhất định đang bị vây nhốt ớ một nơi nào đó!”
Lạc Khuynh Thành tự tin: “Đừng lo lắng, chỉ cần chăm sóc bản thân thật tốt là được”.
“Sau đó chờ tiểu sư đệ trờ về!”
Sắc mặt của Long Khuynh Vũ có phần hồng hào hơn, nghiêm túc gật đầu:
“ừm, được rồi”.
“Hai người các cò đang lấm bấm cái gì vậy!”
Đột nhiên, một âm thanh không mấy hài hòa vang lên.
Ngẩng đầu nhìn lại, có mấy người phụ nữ đang bước xuống bậc thang một cách ngạo mạn.
Mấy người cô ta vừa cắn hạt dưa, vừa nhổ vỏ xuống đất: “Lại đây, dọn dẹp sạch sẽ nơi này đi!”
Long Khuynh Vũ bỗng nhiên nổi giận: “Chúng tôi vừa mới dọn dẹp xong, các cò rốt cuộc có ý gì hả?”
“Có ý gì à?”
Người phụ nữ mặc áo xanh dần đầu cười một cách đầy nghiền ngẩm: “Cò không nhìn ra sao? Không phải là tên ngốc đấy chứ!”
“Chúng tôi rõ ràng đang gây sự nha!”
“Hahahaha!”
Mấy người phụ nữ bên cạnh cười lớn.
“Cô!”
Long Khuynh Vũ tức giận cầm chổi, chuần bị lao về phía trước.
Lạc Khuynh Thành lắc đầu, ngăn cản cô ta: “Đừng xúc động, tông môn cấm tranh đấu ngầm!”
“Cò ta đang cố ý khiêu khích em, nếu em ra tay trước, cò ta có toàn quyền đánh trả!”
Long Khuynh Vũ đè nén lửa giận: “Đại sư tỷ, em nghe chị!”
Lạc Khuynh Thành mỉm cười.
Cò ấy đi đến trước mặt người phụ nữ áo xanh, quét sạch chỗ vỏ hạt dưa!
Người phụ nữ áo xanh giẻu cợt: “Ha, cô cũng thật là hèn mọn nha!”
“Tôi bảo cô quét dọn sạch sẽ, cô liền đi tới quét dọn thật sao?”
“Cũng thật nghe lời, nào, tới đây, dọn dẹp chỗ này đi!”
Dứt lời, cô ta tiện tay vứt xuống!
Vỏ hạt dưa bay khỏi lòng bàn tay, rơi vãi kháp hàng chục bậc thang.
Lạc Khuynh Thành cau mày!
“Mấy người các cô lại tới gây sự
phải không?”
Đột nhiên, một giọng nói tức giận vang lên: “Nếu còn có lẳn sau, tôi sẽ báo cáo cho Nhậm trường lão ngay lặp tức!”
Đám người phụ nữ áo xanh quay đầu, chỉ thấy Hầu Tử đang đi đến!
Sẳc mặt của đám người này đột nhiên biến đổi!
“Vương sư huynh!”
Thân phận của Hầu Tử là đệ tử nội mòn, mấy người các cò nào dám đắc tội!
Hầu Tử giận dữ quát: “Nhặt sạch sẽ chồ rác rười này cho tôi!”
“Nếu để cho tôi nhìn thấy còn có một mảnh vỏ hạt dưa nào sót lại, tôi muốn các người khó coi!”
Sắc mặt của người phụ nữ áo xanh và những người khác biến đối lớn, bọn họ chật vật lao ra ngoài, điên cuồng nhặt vỏ hạt dưa trên mặt đất!
Hầu Tử thấy thế, lúc này mới đi tới trước mặt hai người Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ: “Đại sư tỷ, cò Long, các người không sao chứ?”
Hai người lẳc đầu.
Háu Tử thớ dài một hơi: “Nếu như
anh Diệp còn ờ đây, mọi người sẽ không
phải chịu ức hiệp như vặy!”
“Mặc dù tôi là đệ tử nội môn, nhưng cũng chẳng dẻ dàng gì!”
“Thật khốn nạn, tòi thặm chí còn không thế rời khỏi Huyền Thiên Tòng!”
Lạc Khuynh Thành vừa an ủi được hai câu.
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai!
“Ai bắt các người làm những chuyện này?”
Mấy người cò gái áo xanh ngước lên, lập tức bặt khóc, chạy đến bên cạnh chàng trai vừa lên tiếng.
“Anh à, anh phải làm chủ cho chúng tỏi!”
“Huhuhu, Vương Khinh Hầu bãt nạt chúng tòi!”
Sắc mặt của Hầu Tử hơi thay đối, người vừa đến là Hiên Viên Thái.
Hân ta là cháu trai của thái thượng trường lão, Hiên Viên Đại Long!
Đệ tử nội môn nhìn thấy hắn ta đều
phải thay đối sãc mặt!
Trong mắt Hiên Viên Thái hiện lên vẻ không vui: “ồ? Toàn bộ Huyền Thiên Tông, có ai không biết các người là người hầu của tòi!”
“Bắt nạt các người chính là không nế mặt Hiên Viên Thái tôi. Vương Khinh Hầu, lá gan của anh cũng lớn nhí?”
Hầu Tử giật mình, vội vàng giải thích: “Là do bọn họ ném vỏ hạt dưa khâp nơi, tòi chỉ bảo bọn họ nhặt lại mà thòi!”
Hiên Viên Thái ngoài cười nhưng trong không cười: “Thật vậy sao?”
Mấy người phụ nữ áo xanh vội vàng lác đâu: “Công tử, Vương Khinh Hãu đang ngậm máu phun người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK