Mục lục
Đồ đệ thiên tài - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1643: Một cú đấm đánh bại Giới Long Vương!
Bên trong lồng giam.
Ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình nghiến chặt răng, run rẩy lui vào trong góc!
“Cho dù chết cũng không thể…”
Chu Nhược Giai đã quyết định, một khỉ có đàn ông bước vào lồng giam thì cô sẽ lập tức tự sát.
“Tỏi muốn người này!”
“Người này của tôi!”
“Hahaha, tôi muốn tất cả…”
Mười mấy người tu võ lao đến, đã không kiềm chế được tâm trạng kích động của mình!
Từ Ngạo quay đầu nhìn về phía sơn động: “Thằng nhóc này quả thực có thể nhẫn nhịn, thậm chí cũng không đi ra ngoài?”
Trương Vân Phi cười nhạt: “Xem ra anh ta đã chuẩn bị từ bỏ những người phụ nữ của mình!”
Đột nhiên.
Ầm!
Một tiếng động lớn chấn động trời đất truyền tới, trái tỉm mọi người đồng thời run lên, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn về phía ngọn núi tuyết!
Thoạt nhìn, con ngươi không khỏi co rút kịch liệt.
Chỉ thấy một vòng xoáy màu đỏ đáng sợ ngưng tụ trên đỉnh núi tuyết!
Năng lượng trong trời đất điên cuồng ngưng tụ lại!
Hoàn toàn chìm vào trong hang động, nơi mà Diệp Bắc Minh đang ờ!
Một giây tiếp theo, có một tiếng nổ thật lớn vang lên, một luồng sáng máu đáng sợ nổ tung!
Sâu trong ánh sáng đẫm máu, một người đàn ông bước ra: “Các người thật đáng chết!”
Đặc biệt là tay trái của anh, đầy mạch máu nổi lên như những con giun đất!
Con ngươi của Trương Vân Phi co rút lại: “Diệp Bắc Minh, anh ta đi ra ngoài rồi sao?”
Mí mắt Từ Ngạo giật mạnh: “Sao lại thế
này? Hơi thớ của anh ta lại trờ nên đáng sợ như vậy? Rốt cuộc anh ta đã trải qua chuyện gì?”
Trước khỉ haỉ người họ kịp phản ứng lại!
Vèo!
Một đạo huyết ảnh bay nhanh tới, kèm theo một tiếng ‘loảng xoảng” lớn vang lên!
Chiếc lồng giam Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình, Hầu Tử nổ tung.
Một người tu võ xông lên phía trước lập tức hóa thành một màn sương máu ngay tại chỗ!
“Chạy mau đì…”
Khi những người tu võ còn lại thấy vậy thì xoay người bỏ chạy.
Diệp Bắc Minh duỗi tay trái ra, tung một cú!
Phụt! Phụt! Phụt…
Tất cả những người tu võ vọng tường muốn dây dưa với ba người phụ nữ Chu Nhược Giai đều hóa thành một màn sương máu!
Một giây kế tiếp, Diệp Bắc Mình xoay người lại nhìn mấy người kia, bỏ một viên
thuốc vào trong miệng bọn họ.
Chiếc kim bạc hạ xuống!
Mọi người cuối cùng cũng trở lại bình thường.
“Mau cứu Hầu Tử…”
Diệp Bắc Minh bước tới trước mặt Hầu Tử, chữa lành vết thương cho anh ta.
Hầu Tử nhếch miệng cười toe toét: “Anh Diệp, anh không cần mỗi lần đều chơi đến cực hạn đấy chứ?”
“Hù chết tôi rồi!”
Chỗ sâu trong đôi mắt Diệp Bắc Minh khẽ động, thở phào nhẹ nhõm: “Hầu Tử, vết thương của anh sẽ không ảnh hường tới con đường võ đạo”.
“Nói nhảm, tôi cũng không phải kẻ ngốc!”
Hầu Tử khẽ mỉm cười: “Tồi chỉ đánh gãy tay chân cúa mình nên không thể cử động được thôi!”
“Chẳng lẽ tôi thực sự sẽ hủy hoại bản thân sao?”
Hầu Tử càng mỉm cười nhẹ nhàng thì lửa giận trong mắt Diệp Bắc Minh càng thêm
bộc phát!
Anh ta yên lặng gật đầu, xoay người nhìn về phía Trương Vân Phi, Từ Ngạo: “Các người đều đáng chết!”
Một khí tức tử vong tấn công tới!
Hai người không hẹn mà cùng lùi về phía sau mấy bước!
Vèo!
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, tấn công hai người họ nhưthần chết!
“Loài người, cuối cùng cậu cũng chịu ra tay, trả lại mạng sống cho đứa nhỏ cúa tôi!”, một giây kế tiếp, trên bầu trời vang lên một giọng nói uy nghiêm và lạnh lùng.
Hai con hắc long từ trên trời cao lao xuống, trực tiếp ra tay vớỉ Diệp Bắc Minh!
“Đuổi giết tôi lâu như vậy, thực sự cho rằng tôi dề bị bắt nạt sao?”
“Giới Long Vương? Nổ tung đi!”
Diệp Bắc Minh đột nhiên hét lớn một tiếng!
Tung ra một cú đấm!
Trong khoảnh khắc tay trái tiếp xúc với Giới Long Vương.
Bum!
Một tiếng nổ long trời lở đất vang Iên, máu tươi bay đầy trời!
Thân hình cao mấy trám mét của Giới Long Vương lạì… nổ tung!
Bị một cú đấm của Diệp Bắc Minh đánh bại!
“Ông trời của tôi ơi…*’
Những người tu võ có mặt ớ đây sợ hãi đến mức không nói nên lời, trái tim suýt chút vỡtung!
Cảnh tượng này đáng sợ đến mức Trương Vân Phỉ và Từ Ngạo đều đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, không ngừng hít khí lạnh!
Tên này có còn là con người khõng?
Đây chính là Giớỉ Long Vương!
Lại bị một cú đấm của anh đánh cho vỡ tung!
Lúc này, hai người hoảng sợ đến mức đôi mắt gần như muốn nố tung, trong hai mắt tràn ngập tơ máu nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Không thế nào… Tuyệt đối không thể nào!”
Đài Phong Thần, trước màn hình thủy
tinh.
“Cái gì!”
“Sao thằng nhóc này có thể làm được vậy!”
Mấy chục vị thần sử gần như đồng thời nhảy dụng lên, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, kình ngạc, không thể tin được!
Vương Nguyên không ngừng hít khí lạnh: “Chị Thất Tình, người đàn ông mà chị thích thực sự rất dũng mãnh!”
Cơ thể mềm mại của Thất Tinh không ngừng run rẩy, há miệng thờ dốc!
Không thể nói một lời nào!
Hạ gục Giới Long Vương chỉ bằng một cú đấm?
Như một giấc mơ vậy!
Giang Nhiên cảm thấy nghẹt thở, run rẩy: “Chính là anh ta đã giết chết em trai của tôi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK