Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giọng điệu của Đông Phương Hạ rất quan tâm Vương Thiến Thiến, nhưng Vô Linh lại không nghĩ như vậy, bởi vì cô ta đã ngửi thấy một ý khác của cậu chủ nhà mình! Vậy nên cô ta nhìn Vương Thiến Thiến một cái nói: “Cậu chủ khách sáo rồi!”  

 

Vương Thiến Thiến nghe xong, khóe mắt hơi liếc nhìn Đông Phương Hạ một cái, Huyết Lang là người thế nào! Lúc mình ở Yên Kinh đã từng thấy, anh ta là người nói năng vô tội vạ, lời nào cũng dám nói, còn thích trêu chọc mỹ nữ, với tình huống này, anh ta lại quan tâm những việc này, đúng là kỳ lạ!  

 

Vương Thiến Thiến cũng không hiểu! Bởi vì cô ta không hề nhận thấy chút giả tạo nào từ ánh mắt và vẻ mặt của Đông Phương Hạ. Người đàn ông trước mắt, trước nay không thể hiện suy nghĩ trong lòng ra bên ngoài mặt, vô cùng khôn ngoan, ra tay vô cùng đáng sợ, nói chuyện với anh ta, cũng phải cẩn thận! Nếu không, người ngã xuống chắc chắn không phải là anh ta! Mình chết thế nào cũng không biết.   

 

Đừng thấy Đông Phương Hạ bày dáng vẻ rất hòa nhã, tất cả cao thủ nhà họ Bek đều kiêng sợ anh ba phần! Ở nhà họ Bek, cậu chủ chính là linh hồn của bọn họ, không có cậu chủ, cũng như bọn họ mất đi tất cả!  

 

Đương nhiên, uy tín và lòng can đảm của cậu chủ không phải tự nhiên có được, toàn bộ đều được đổi bằng tình nghĩa khác như chân tình, máu tươi, thủ đoạn. Cho nên, cao thủ của nhà họ Bek rất tôn kính Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ gọi bọn họ là “anh”, “chị”, đó là để công nhận bọn họ! Đối với bọn họ mà nói, có được sự công nhận của cậu chủ quan trọng hơn bất cứ thứ gì!   

 

“Tây Môn, tối nay nghỉ sớm đi! Sáng sớm mai các anh cùng tôi lên núi”.  

 

“Vâng, cậu chủ!”  

 

Tây Môn Kiếm hơi kích động, có thể đi theo cậu chủ ra sau núi, đối với những người như bọn họ mà nói, đó là vinh dự lớn thế nào! Nếu may mắn được lão tổ tông chỉ điểm, thì võ công của bọn họ có thể nói là lại tiến bộ nhảy vọt.  

 

Mấy người Vong Linh Nhìn vẻ kích động của Tây Môn Kiếm, bọn họ đều hiểu cảm nhận của Tây Môn Kiếm! Bởi vì bọn họ cũng là người đi xuống từ sau núi.  

 

…  

 

…  

 

Ngày hôm sau, mặt trời dần lên cao, một vài ngôi sao còn sót lại được khảm trên bầu trời xanh nhạt, cả trời đất mờ ảo, như được bao trùm bởi tầm màn màu xám bạc.  

 

Màn sương nhẹ màu trắng sữa tràn ngập trang viên nhà họ Bek, bao trùm cả bầu trời trang viên, tuy mặt trời còn chưa ló rạng, nhưng lại tỏa ra khí nóng bỏng.  

 

Sau khi Đông Phương Hạ và mọi người ăn sáng xong, cả đoàn người cùng đi về phía sau núi! Sau núi là cấm địa của nhà họ Bek, cấm địa của tất cả mọi người! Không được sự cho phép của lão tổ tông trên núi, không ai được tự ý đi vào!  

 

Con đường đi lên núi, tuy có ít cao thủ bảo vệ hơn những chỗ khác trong trang viên, nhưng lại đều là cao thủ siêu cấp hàng đầu! Những người này mai phục trong bóng tối, không có việc gì lớn, bọn họ sẽ không xuất hiện! Sáng nay đột nhiên phát hiện có người đến gần, ai ai cũng chuẩn bị sẵn sàng, hộ vệ canh gác cũng cảnh giác!  

 

Khi bọn họ nhìn thấy là cậu chủ, mới không tiến lên hỏi hoặc ngăn cản! Ngay cả mấy người Tây Môn Kiếm, Trương Vũ Trạch, Vương Thiến Thiến, bọn họ cũng không quản, bởi vì đều là người cậu chủ dẫn tới!  

 

Đỉnh núi Điêu Khê. Từng ngọn núi trỗi dậy vươn cao lên từ đất, liên kết thành một dãy giống như một con rồng khổng lồ uốn lượn.  



Cây xanh trên núi rậm rạp trở nên u tối, nổi bật lên những loài hoa không rõ tên. Đông Phương Hạ và mọi người đã tiến vào con đường lên núi, thấp thoáng nhìn thấy mây mù lượn trên đỉnh núi, đường núi quanh co khúc khuỷu, giống như một dải ruy băng trải xuống từ tầng mây. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK