Họ đi ra khỏi nhà hàng, Quý Mạch vừa muốn đi lấy xe, khi nhìn thấy Đông Phương Hạ ôm Thư Lăng Vy cùng chui vào chiếc Rolls-Royce đẳng cấp đó, tâm hồn lại bị tổn thương nặng lần nữa!
Loại xe này, không phải người bình thường có thể có được! Chồng chưa cưới của Thư Lăng Vy tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
Quý Mạch nhìn thấy người mình thích đi cùng người đàn ông khác, trong lòng anh ta rất khó chịu! Lúc này ánh mắt tràn đầy vẻ ghen tức, trong lòng đau nhói! Nghĩ đến từng lời nói hành động của Đông Phương Hạ trước đó, Quý Mạch đột nhiên cảm thấy mình là tên ngốc, bị Đông Phương Hạ chơi trong lòng bàn tay mà không phát hiện ra.
Ánh mắt anh ta nhìn ra, khi thấy Đông Phương Hạ giơ ngón tay giữa cười lạnh lùng với mình qua cửa kính xe, Quý Mạch liền giật khóe miệng, nổi giận, muốn đuổi theo đánh Đông Phương Hạ một trận thật đau, nhưng chiếc Rolls-Royce đã được lái đi rất xa rồi.
Vô tình Đông Phương Hạ lại đắc tội với một người, còn là cảnh sát hình sự quốc tế phụ trách bên nước Z! Trong xe, Thư Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ thoải mái dựa vào xe, không bị ảnh hưởng bởi chuyện trước đó, hiếu kỳ hỏi:
“Anh đắc tội với Quý Mạch, không sợ anh ta gây rắc rối cho anh à?”
“Gây rắc rối cho tôi? Chỉ là một trưởng phòng thôi, cậu chủ tôi cho anh ta chết vào canh ba đêm nay, anh ta tuyệt đối sẽ không sống được đến canh năm, còn là cái chết bất ngờ. Tôi sợ anh ta làm gì!”
Thư Lăng Vy liếc Đông Phương Hạ một cái, cười không được khóc không xong: “Có chồng chưa cưới cường mạnh như anh, đúng là không biết là họa hay phúc, động một cái là muốn giết người”.
“Đương nhiên là phúc rồi! Tối nay tôi vì cô mới đắc tội với anh ‘cô đơn’, có phải cô nên thể hiện không!”
Đông Phương Hạ cười ha ha, hai tay đặt lên bờ vai nhỏ hớp hồn người của Thư Lăng Vy, sau đó, một tay từ từ trượt xuống bộ ngực đầy đặn, nhẹ nhàng véo một cái.
“A ừm…”
Phản xạ có điều kiện, liền sau đó Thư Lăng Vy dễ chịu rên một tiếng, bỏ tay của Đông Phương Hạ ra, thở hổn hển nói: “Bỏ cái tay bẩn của anh ra, đồ lưu manh!”
Thư Lăng Vy lúc này thực sự rất hấp dẫn! Không nói đến thân hình bốc lửa, chỉ với tiếng rên vừa nãy đã khiến thần kinh của Đông Phương Hạ nhức nhối rồi.
Đông Phương Hạ nhìn ánh mắt né tránh, đôi môi gợi cảm của Thư Lăng Vy, ánh mắt của anh bắt đầu ngẩn ngơ, lại nhìn hàm răng trắng tinh và khuôn mặt xinh đẹp của cô…
Ánh mắt anh nhìn xuống theo khuôn mặt trắng ngần, ngửi mùi hương cơ thể thoang thoảng, khi nhìn thấy đường khe sâu đến đáng sợ đó, đan điền của Đông Phương Hạ càng nóng rực.
Mẹ kiếp, đã lâu không động vào phụ nữ rồi, không thể chịu được sự cám dỗ, sức kiên định giảm đi không ít! Đông Phương Hạ kêu lên trong lòng.
Thư Lăng Vy phát hiện trạng thái bất thường của Đông Phương Hạ, cô ngẩn người chốc lát, nghĩ đến lần trước mình trêu chọc chồng chưa cưới của mình, khiến cho anh không được giải quyết trong cơn rực lửa, Thư Lăng Vy do dự! Cắn môi đỏ, bám nhẹ vào hông của Đông Phương Hạ, chủ động hôn một cái!
“Lưu manh, tôi đã chủ động rồi anh còn không phối hợp sao?”
Thư Lăng Vy phát hiện Đông Phương Hạ ngây người tại chỗ như khúc gỗ, cô buông nhẹ nụ hôn lên môi của Đông Phương Hạ, đánh vào sau lưng Đông Phương Hạ một cái!
Đông Phương Hạ nghe xong, trong lòng bực bội, cảm giác giống như bị Thư Lăng Vy kích thích vậy. Hầy, người phụ nữ này muốn phối hợp, tối nay tôi xử cô ngay tại đây, không có việc gì chỉ biết mê hoặc mình!
Thế là, Đông Phương Hạ lặng lẽ gửi tin nhắn cho Tây Môn Kiếm, bảo anh ta và Bạch Vũ lái xe đến nơi mình muốn đến, sau đó đừng làm phiền mình.
Tây Môn Kiếm nhận được tin nhắn không có phản ứng gì, dù sao việc như này cũng không phải một lần hai lần! Trước đây khi
Châu Âu, một công chúa của hoàng gia bị cậu chủ nhà mình làm thế này rồi.
Họ lái chiếc Rolls-Royce đến khu biệt thự trong đường vành đai ba, liền dừng lại bên đường nhựa của khu, tắt máy, yên lặng đợi trong xe.
Bạch Vỹ ngồi bên ghế lái phụ thấy vậy liền thắc mắc, quay mặt hỏi: “Không phải đến đây tìm cục trưởng Phương sao? Vẫn chưa đến nhà ông ta, sao anh dừng xe”.
“Cậu chủ đang làm chuyện chính, cứ đợi ở đây đã!”, Tây Môn Kiếm chỉ vào khoang xe xa hoa hoàn toàn bị ngăn cách.
“Chuyện chính? Có chuyện gì còn lớn hơn việc tìm cục trưởng Phượng?”