Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn theo bóng lưng của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ nở nụ cười. Rõ ràng cô nàng này đã chăm sóc anh cả đêm, đôi mắt đỏ ngầu, nhưng vẫn không nói một tiếng, khi anh tỉnh lại còn chống đối anh như thế. Xem ra Diệc Phi nói không sai, cô quá bướng bỉnh, trong lòng quan tâm nhưng không nói ra.  

 

Thấy Đông Phương Hạ cười ngu ngơ, Diệc Phi liếc nhìn theo hướng mà Thư Lăng Vy đi, sau đó nói với anh: “Dáng vẻ lơ ngơ này của anh thật đáng yêu”.  

 

Đáng yêu? Đáng thương vì không ai yêu thì có! Đông Phương Hạ vô cùng phiền muộn.  

 

“Diệc Phi, bây giờ là mấy giờ rồi?”  

 

Diệc Phi nhìn đồng hồ kim cương trên tay: “Mười giờ rồi. Đông Phương Hạ, có phải anh có việc gì không?”  

 

“Hớ, đã mười giờ rồi cơ á? Thế chẳng phải là anh Hồ, Vỹ Kỳ, Vũ Trạch và A Phi đã đi rồi sao!”  

 

“Đúng thế, trời vừa sáng là bọn họ đã đi rồi. Lúc gần đi, bọn họ còn tới đây thăm anh, thấy anh ngủ say quá nên chỉ cúi người chào anh. Tây Môn và Trương Vũ Trạch thay anh tiễn bọn họ đi”.  

 

Nghe vậy, Đông Phương Hạ thản nhiên nói: “Vốn sáng nay anh định dậy sớm để đi tiễn bọn họ. Lần này tạm biệt nhau, mặc dù còn nhiều cơ hội gặp mặt, nhưng có một số anh em thực sự sẽ không bao giờ về được. Thân là Huyết Lang, anh lại không đi tiễn bọn họ, haizz...”  

 

Dứt lời, Đông Phương Hạ thở dài. Tất cả là tại tối qua uống nhiều quá, làm lỡ dở không ít chuyện.  


“Đông Phương Hạ, các anh em Lang Quân có người lãnh đạo trọng tình trọng nghĩa như anh là phúc của bọn họ. Anh đi chơi với bọn em mấy ngày rồi mau chóng đi xử lý chuyện của mình đi. Tuy rằng em và Lăng Vy rất muốn anh ở bên, nhưng bọn em không thể làm thế được, bởi vì anh là đàn ông, mà đàn ông thì nên làm chuyện của đàn ông. Suốt ngày kè kè bên cạnh phụ nữ thì còn ra gì nữa”.

 “Diệc Phi, có em thật tốt”.  

 

Diệc Phi mỉm cười, đút cho Đông Phương Hạ một miếng cháo rồi dịu dàng nói: “Vậy nên anh phải trân trọng đó”.  

 

“Ha ha, anh có bao giờ không trân trọng chưa chưa? Em là hoàng hậu của anh cơ mà”.  

 

“Ba hoa! Mau ăn đi, ăn xong anh nghỉ ngơi thêm một lát nữa, em phải đi trước đây. Đợi em làm xong chuyện của mình thì chúng ta sẽ chơi thỏa thê mấy ngày”.  

 

Đông Phương Hạ giơ tay làm hành động “ok”. Thế nhưng, sau khi Diệc Phi đi rồi, anh đâu có nghe lời nghỉ ngơi. Anh gọi điện thoại bảo Dạ Ảnh chuẩn bị một bộ đồ vỉa hè, sau đó vừa mới đi tới đại sảnh thì Dạ Phong đã vội vàng đi tới.  

 

Thấy thế, Đông Phương Hạ hơi nghi hoặc. Dạ Phong bước tới nói với anh: “Cậu chủ, người của tổ tình báo nói, vừa rồi Hác Hiên tới phần mộ ở Tây Sơn”.  

 

Hác Hiên tới phần mộ Tây Sơn? Chẳng lẽ anh ta đi tế bái Mễ Ngạn? Đông Phương Hạ do dự một lát rồi nói với Dạ Phong: “Tôi biết rồi, cô điều những người đang theo dõi Hác Hiên về đi, cho anh ấy chút không gian. Tâm trạng của anh ấy không tốt, đừng quấy rầy anh ấy”.  

 

“Vâng”.  

 

“Phải rồi, lúc đi tra khảo Bôn Lôi và Điện Thiểm, cô tuyệt đối đừng giết chết Điện Thiểm. Tôi sẽ đi tìm Hác Hiên, để anh ấy gặp Điện Thiểm một lần, sau đó hãy giết cô ta”.  

 

Nghe vậy, Dạ Phong nhíu chặt lông mày, nói: “Để Hác Hiên gặp Điện Thiểm thì sẽ càng khiến anh ấy buồn hơn thôi, dù sao Hác Hiên cũng yêu cô ta như thế”.  



“Nếu không để bọn họ gặp nhau lần cuối, Hác Hiên sẽ tiếc nuối cả đời. Điện Thiểm đã làm tổn thương anh ấy, nhưng dù thế nào thì anh ấy cũng yêu cô ta. Dạ Phong, cứ làm theo lời tôi nói đi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK