Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Đông Phương Hạ đưa các anh em Bạch Hổ Đường ra khỏi câu lạc bộ đêm! Vừa hay người của Tào Bang đến, nhìn thấy một mảng đen xì xì từ xa, chỉ nghe tiếng bước chân dồn dập không dứt, Đông Phương Hạ cũng phải hít khí lạnh!  

             Đúng là sợ cái gì thì cái đó đến! Điều Đông Phương Hạ lo lắng nhất là Tào Bang dùng số lượng người lớn đến đàn áp họ! Lại điều động nhiều người như vậy, có lẽ là gấp bốn lần phía họ!  

             Đông Phương Hạ thấy vậy, lập tức nháy mắt với Hoàng Vỹ Kỳ, bảo anh ta mau chóng liên lạc với tổng bộ, bảo Hồ Ngạn Hạo điều động các anh em từ các chiến đường khác đến!  

             Đông Phương Hạ có kế hoạch, nhưng số người chênh lệch quá lớn!  

             Đối mặt với kẻ địch nhiều gấp bốn lần, anh em của Bạch Hổ Đường không hề sợ hãi và lùi bước! Vì họ là anh em của Lang Quân, anh em của Huyết Lang, họ là “Sói”!  

             Hoàng Vỹ Kỳ và Vương Á Hổ dẫn các anh em đứng phía sau Huyết Lang! Ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm người của Tào Bang, như con sói nhìn con mồi!  

             Người của Tào Bang nhanh chóng bao vây toàn bộ đám người Đông Phương Hạ, bao vây luôn cả chiến đường!  

             Đường chủ Vương Bình và Tần Nghị đi ra từ trong đám đông, đứng đối diện Đông Phương Hạ! Thấy Lang Quân chỉ có chút người như vậy, hai người họ bật cười, cười điên cuồng, khinh bỉ!  

             Sau trận cười, Vương Bình tức giận nhìn Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, không ngờ mày lại ở đây, đúng là ông trời muốn diệt mày mà! Ha ha ha…”  

             Đông Phương Hạ cười ha ha nói: “Vậy sao! Không phải các người sớm biết tôi ở đây, mới đến tấn công sao!”  

             “Thế thì đã làm sao, mày chết rồi! Lang Quân không đánh mà vỡ trận!”  

             Vương Bình vừa dứt lời, Tần Nghị bước lên trước một bước, nói lớn với các anh em Bạch Hổ Đường: “Người của Lang Quân nghe rõ cho tôi, mục tiêu của chúng tôi chỉ là Huyết Lang, không liên quan đến các anh, nếu các anh buông vũ khí xuống và đầu hàng! Chúng tôi tuyệt đối không làm khó các anh. Nếu không, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của các anh!”  

             Thủ đoạn hay, mẹ kiếp, chiêu này tao sớm không muốn dùng rồi! Lại muốn chơi mình! Đông Phương Hạ cười lạnh lùng lắc đầu. Bây giờ Bạch Hổ Đường chỉ có hai trăm người, cho dù thêm số người của Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ ẩn nấp, Tào Bang vẫn nhiều gấp bốn lần phía mình, lời của đường chủ Tào Bang, là đang đả kích sĩ khí của anh em Lang Quân.  

             Nhưng, đường chủ Tào Bang phải thất vọng! Khi hắn tự mình đắc ý, tự cho mình là đúng, chuẩn bị nhìn từng anh em Lang Quân rời bỏ Huyết Lang, Lang Quân không những không buông vũ khí, mà ánh mắt càng thêm hung dữ, tiến về phía trước, đến sát gần Huyết Lang của họ.  

             Đường chủ Tào Bang thấy vậy, sắc mặt âm trầm xuống! Đông Phương Hạ cũng cảm động long lanh nước mắt trong niềm vui!  

             “Các anh em, các anh sợ không?”  

             “Không sợ, chúng tôi là Sói! Thề chết đi theo Huyết Lang!”  

             Giọng của các anh em vô cùng vang vọng, sát khí bừng bừng khiến hơn ngàn người của Tào Bang cũng phải run lên! Tay nắm chặt đao thép, chỉ cần Huyết Lang hạ lệnh, là đại chiến với Tào Bang.  

             “Giết!”  

             Giọng nói như thần chết của Đông Phương Hạ giáng xuống! Vung cánh tay, loan đao Ngâm Long xuất hiện trong tay, loan đao sắc nhọn dưới ánh đèn đường bắn ra ánh sáng bóng loáng lấp lánh khiến người ta khiếp sợ.  

             Loan đao của Đông Phương Hạ vừa rút ra, tối nay không biết sẽ thêm bao nhiêu vong linh…  

             Tiếng đao vang lên trong trận doanh của anh em Lang Quân. Mấy ngàn người của Tào Bang xông lên như làn sương đen.  

             Đông Phương Hạ nheo mắt, lộ ra ánh mắt sói, nhấc đao chỉ vào đường chủ Tào Bang, các anh em thấy Huyết Lang xông lên phía trước nhất, không ai cam tâm chịu tụt lùi!  

             Bỗng chốc! Ánh đao bóng kiếm, tiếng chém giết, tiếng va chạm của vũ khí, tiếng thét lớn, tiếng kêu thảm vang lên liên miên không dứt!  

             Anh em Lang Quân biết rõ số người chênh lệch quá lớn, tối nay phải chết không nghi ngờ gì! Nhưng họ vẫn anh dũng xông lên.  

             Phía Tào Bang gần hai ngàn người, phía Bạch Hổ Đường hai trăm người! Trận đánh này lớn thế nào?  

             Đông Phương Hạ còn chưa xông đến trước mặt đường chủ Tào Bang, liền bị hơn trăm người bao vây tấn công! Kẻ địch biết Huyết Lang của Lang Quân hung ác, anh dũng thiện chiến, không màng đạo nghĩa giang hồ, từ một trăm người ban đầu tăng đến ba trăm người!  

             Mấy người Hoàng Vỹ Kỳ, Vương Á Hổ cũng bị bao vây, muốn trợ giúp Huyết Lang, nhưng trước mặt là một bức tường người chặn lại, không xông lên được!  

             Trận này, hoành tráng thế nào! Loan đao Ngâm Long trong tay, sát khí của Đông Phương Hạ như hơi thở chết chóc đến từ địa ngục u linh, đánh đâu thắng đó, vòng cung do lưỡi đao vạch ra, ắt có người ngã xuống! Máu phun ra như đài phun nước!   

             Một lúc, hơn ngàn người của Tào Bang hết cách với Đông Phương Hạ, vốn không thể lại gần người Huyết Lang của Lang Quân!  

             “Các anh em, Huyết Lang rất lợi hại! Nhưng hắn là con người, không phải thần thánh! Làm hắn mệt chết đi”.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK