Sau khi đổi giày rồi bước tới, thấy hai sư huynh muội họ chơi vui vẻ như vậy Thư Lăng Vy không dám tiến lên làm phiền! Vị hôn phu này là một người rất khó nắm bắt, cho dù anh muốn giết bạn cũng sẽ không để bạn phát hiện ra anh đang nổi cáu, nụ cười chói mắt đó đôi khi lại chính là sự vẫy gọi của cái chết. Đừng thấy dáng vẻ cười đùa hi hi ha ha đó của anh, anh có thể giết chết bạn trong một giây tiếp theo khi bạn còn chưa biết là đang xảy ra chuyện gì.
"Ha ha ha… sư huynh, anh sắp thua rồi!"
Tiểu Lâm chơi vui tới quên cả trời đất, trước mặt sư huynh cô ấy chỉ là một đứa trẻ, giây phút này thanh thuần đến vậy, đặc biệt là hai hàng răng đều tăm tắp kia lúc cười lên thật đẹp.
Đông Phương Hạ vô cùng hào hứng chơi đùa, mắt thấy sắp bại dưới tay Tiểu Lâm, anh trực tiếp giở trò vô lại, muốn cướp tay cầm điều khiển của cô.
"Sư huynh, anh chơi xấu! Trả lại cho em…Nhanh lên, nhanh lên, em sắp thua rồi!!", nói đoạn, Tiểu Lâm trực tiếp bổ nhào lên người Đông Phương Hạ.
"Ha ha… ván này anh không thua đâu!!", Đông Phương Hạ phá lên cười, ném điều khiển sang một bên, thoải mái nằm trên ghế sô pha.
Tiểu Lâm dẩu môi, tức giận bất bình nói: "Lớn mà không tự trọng, rõ ràng anh sắp thua rồi, còn muốn cướp điều khiển của em! Lần này anh vẫn là người thua".
Lúc này nếu là người không biết thân phận Huyết Yêu của Tiểu Lâm thì hoàn toàn không thể liên tưởng cô bé đang làm nũng với sư huynh kia lại là một người tàn nhẫn, người đêm nay đã tra tấn người của Tào Bang đó.
"A… chị dâu, chị đến từ lúc nào thế?'
Đột nhiên nhìn thấy Thư Lăng Vy, Tiểu Lâm vô cùng kinh ngạc! Vừa rồi cô chỉ tập trung cãi lộn với Đông Phương Hạ, hoàn toàn không để ý đến những việc khác, không phải cô không đủ cảnh giác, mà là không cần thiết!
Thư Lăng Vy liếc Đông Phương Hạ, thấy trong mắt anh không có biểu hiện gì của tức giận, liền nói: "Hai người đang chơi đến quay cuồng, làm sao biết được tôi đã đến cơ chứ!"
"Hừ… Thư Lăng Vy, người đàn ông của chị ức hiếp em, chị có quan tâm hay không, chị chỉ cần nói mình không quản, đợi ngày nào đó sư huynh mệt mỏi tới mức không buồn động đậy, em sẽ lặng lẽ tìm một người phụ nữ rồi cho cô ta uống thuốc kích dục, sau đó đưa đến vòng tay của anh ấy, khiến chị tức chết!"
Nghe vậy, Đông Phương Hạ coi như không nghe thấy gì, trong khi Thư Lăng Vy nhìn chằm chằm Tiểu Lâm đang cười như không cười: “Em dám, nếu em thực sự làm như vậy, chị liền kêu sư huynh em bóp chết em”.
“Hừ! Bóp chết em? Tối nay chị chọc giận sư huynh, ảnh hưởng tới kế hoạch đã vạch ra trước đó của anh ấy, nếu chị không phải là người phụ nữ của sư huynh thì anh ấy chắc chắn đã giết chết chị rồi, hơn nữa, cho dù em phạm phải sai lầm, em là sư muội, sư huynh anh ấy cũng sẽ không bóp chết em, hì hì…”
“Em…”
Thư Lăng Vy cũng được coi như một nhân vật lợi hại, nhưng sự việc tối nay cô thực sự không thể nói lại Tiểu Lâm! Nhìn thấy cái miệng vểnh cao của Tiểu Lâm, cô thật muốn cùng cô bé đánh một trận! Nhưng công phu của Tiểu Lâm tối qua cô đã được thử qua, bản lĩnh của cô bé này chỉ có thể dùng hai từ ‘khủng bố’ để hình dung!
“Tiểu Lâm, đi ngủ đi!”
“Trọng sắc khinh bạn!”, Tiểu Lâm trừng Đông Phương Hạ, còn muốn nói gì đó nhưng khi thấy sư huynh đang nhìn chằm chằm vào mình, cô chỉ đành cong môi, quay đầu nói với Thư Lăng Vy: “Hai người các chị! Nên làm gì thì làm đi. Buổi tối đi ngủ phải đóng cửa thật chặt, vừa rồi em đã kiểm tra môi trường ở đây, cũng không tệ lắm, ít nhất nửa đêm có người không chịu được hưng phấn không nhịn được kêu lên thì hàng xóm bên cạnh cũng không nghe thấy được”.
“Con bé thối, em hiểu cái gì! Không nghe thấy sư huynh của em kêu em đi ngủ sao?”
Thư Lăng Vy không nói nên lời với Tiểu Lâm! Một đứa bé chỉ mới mười sáu tuổi, trong đầu đã toàn chứa những thứ lộn xộn này, thấy nụ cười xấu xa của Đông Phương Hạ, không khó để biết được cô bé học được từ chính sư huynh của mình.
Thấy Thư Lăng Vy bị mình chọc tức không nhẹ, Tiểu Lâm cười ha hả! Cô phóng khoáng búng tay một cái, đứng dậy chạy về phía phòng ngủ của mình trên tầng hai.
Nghe thấy tiếng đóng cửa từ tầng trên, Thư Lăng Vy lúc này mới di chuyển vị trí đến gần Đông Phương Hạ! Nắm lấy cánh tay của anh, nhẹ giọng nói: “Còn đang tức tôi sao? Đừng giận nữa, Đông Phương Hạ! Vy Nhi thực sự không biết điều này sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của anh!"
Thấy ánh mắt khẩn cầu của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ cười lắc đầu: “Trước đó là tức giận, nhưng nghĩ lại cô cũng không sai, nhà Tư Mã và Tào Bang đã tính kế Cô như vậy, cô nhân cơ hội này tìm họ tính sổ cũng là hợp tình hợp lý, nếu tôi đứng ở vị trí của cô, tôi cũng sẽ làm điều tương tự”.
"Đông Phương Hạ, tôi đã làm ảnh hưởng đến kế hoạch của anh, anh đánh tôi, mắng tôi thì trong lòng tôi mới dễ chịu hơn một chút! Anh nói như vậy ngược lại càng khiến tôi cảm thấy áy náy!"
"Ha ha... tôi đánh cô làm gì! Tôi đã nói rồi, cách làm của cô là hợp tình hợp lý, đổi lại là tôi, tôi sẽ không phóng tên lửa mà trực tiếp dùng đạn đạo!"
Để không làm cho Thư Lăng Vy cảm thấy khó chịu, Đông Phương Hạ bắt đầu cười đùa!