Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thấy Diệc Phi có vẻ tủi thân, Đông Phương Hạ mới nhận thấy giọng nói của mình hơi lạnh lùng. Anh lập tức ôm lấy Diệc Phi, đau lòng thì thầm vào tai cô: "Có thể các em sẽ cảm thấy anh quá đáng, là một người sắt đá, đối xử với vợ chưa cưới của mình như thế. Nhưng Diệc Phi, anh, anh không phải người hẹp hỏi, tại vì Tần Thư Tiệp quá đáng nên anh mới phản kích. Trước đó anh cũng đặt nhiều hi vọng vào người vợ chưa cưới thứ ba lắm chứ, nhưng rồi anh đã phải thất vọng. Anh không cần cô ta coi anh là chồng chưa cưới, cô ta có người thương rồi anh cũng có thể hiểu được, dù sao anh và cô ta cũng không có tình cảm gì, thậm chí còn chưa gặp nhau lần nào. Khi mà Tần Thư Tiệp chưa về, chưa bảo em nói những lời đó với anh, anh đã nghĩ rằng nếu cô ta về mà không đồng ý mối hôn sự này thì anh và cô ta có thể thương lượng rồi hủy bỏ, không để mối quan hệ của hai nhà trở nên gay gắt. Ai ngờ... Anh..."  

 

"Đừng nói nữa! Đông Phương Hạ, anh đừng nói nữa, em hiểu, Lăng Vy cũng sẽ hiểu. Bọn em biết rõ anh là người thế nào, đối xử với người phụ nữ của mình ra sao, bọn em chưa bao giờ trách anh. Bọn em biết Thư Tiệp quá đáng, vậy nên không nhúng tay vào. Anh cứ xem rồi xử lý đi".  

 

Cảm nhận được sự buồn bã của Đông Phương Hạ, tim Diệc Phi đau như đao cắt. Không đợi Đông Phương Hạ nói xong, cô đã ngắt lời anh.  

 

Nếu Tần Thư Tiệp nghe thấy những câu này của Đông Phương Hạ thì chắc chắn sẽ hối hận vì những lời đã nói lúc trước và những chuyện đã làm mấy hôm nay. Tiếc rằng cô ấy đã bỏ lỡ khoảng thời gian tốt nhất, chọc giận Đông Phương Hạ mất rồi.  

 

Mặc dù Đông Phương Hạ luôn khoan dung cô, nhưng anh cũng có ranh giới không thể chạm vào. Cho dù mắc sai lầm, chỉ cần có thái độ ổn thỏa thì anh sẽ không đẩy người khác vào đường cùng. Đương nhiên, cũng phải xem đó là ai nữa. Nếu là kẻ địch, Đông Phương Hạ chẳng những sẽ ra tay trước, mà còn nhổ cỏ tận gốc, tiếc rằng Tần Thư Tiệp không hiểu rõ con người Đông Phương Hạ.  

 

Nhưng cũng có những lúc Đông Phương Hạ rất bất thường, ai cũng không đoán được suy nghĩ của anh.  


Sau một hồi trò chuyện với Diệc Phi ở cuối hành lang, tâm trạng của Đông Phương Hạ tốt hơn đôi chút, lúc này mới kéo cô về đại sảnh. Nhưng vừa bước chân vào đại sảnh, còn chưa mở miệng nói chuyện thì Trình Thành đã mếu máo nhảy tới.

 "Cậu chủ, thiếu phu nhân bắt nạt tôi!"  

 

Nghe anh ta nói vậy, lại nhìn thấy Thư Lăng Vy vắt chân ngồi trên sô pha, Đông Phương Hạ bày ra vẻ mặt tức giận, hỏi cô: "Cô bắt nạt Trình Thành hả?"  

 

"Đúng thế, sao hả? Muốn đánh nhau à?", Thư Lăng Vy tùy tiện nói.  

 

Đông Phương Hạ hơi sửng sốt, sau đó ra vẻ yếu ớt nói: "Không sao, cũng không dám đánh nhau. Cô cứ việc bắt nạt đi, đánh không thắng thì gọi tôi".  

 

"Ha ha ha..."  

 

Thư Lăng Vy là thiếu phu nhân, Trình Thành dám nói đùa chứ không dám nói lung tung. Thấy Đông Phương Hạ đi tới, anh ta đi mách lẻo rồi chờ cậu chủ dạy bảo thiếu phu nhân, ai ngờ...  

 

Tây Môn Kiếm, Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ cũng cười phá lên. Tuy rằng Dạ Phong và Vương Thiến Thiến không cười, nhưng mắt cũng híp lại. Trình Thành khóc không ra nước mắt, bọn họ càng cười hăng hơn.  

 

"Tiểu Trình Thành, nhìn thấy chưa? Cậu chủ nhà anh giúp tôi hay giúp anh đây hả? Tránh sang một bên đi", Thư Lăng Vy đả kích Trình Thành.  

 

Trình Thành lau mồ hôi lạnh trên trán, khóc lóc kéo áo Đông Phương Hạ, nói: "Cậu chủ, đừng hành tôi thế chứ, tôi là cấp dưới của cậu đấy!"  

 

"Đi đi, trẻ con ra chỗ khác chơi", Đông Phương Hạ hất tay Trình Thành ra, tươi cười nhìn vẻ mặt như ăn phải mướp đắng của anh ta, kéo Diệc Phi đi tới.  

 

Đám Tây Môn Kiếm vừa ngừng cười, thấy vậy lại cười ầm lên. Trình Thành cạn lời, nếu đây không phải cậu chủ nhà mình thì anh ta đã ra tay rồi.  

 

Thấy Đông Phương Hạ vui như thế, Diệc Phi chẳng những không cười, mà còn lo lắng cho anh hơn nữa. Sau khi ngồi xuống, cô chỉ im lặng không nói gì.  

 

Với Đông Phương Hạ, Diệc Phi có thể cảm nhận được sự đau lòng của anh. Anh cũng có sự bất đắc dĩ của anh, nhưng những người ở đây đều là anh em của anh, vì sao anh còn phải kiên cường như thế, vì sao không chịu giãi bày tâm sự của mình? Anh càng một mình gồng gánh thì em sẽ càng lo lắng cho anh hơn.  

 

Diệc Phi thật sự rất lo cho Đông Phương Hạ. Cô không biết có phải chuyện của Tần Thư Tiệp đã làm ảnh hưởng tới tâm trạng của anh hay không. Con người của Đông Phương Hạ bây giờ rất khó hiểu.  



"Huyết Lang, tôi đã gọi điện thoại ra lệnh cho mấy vị đường chủ bên ngoài, bảo bọn họ mau chóng ổn định phần địa bàn đã tiếp quản, còn âm thầm lệnh cho Vỹ Kỳ và Vũ Thần đề phòng trường hợp Thanh Bang tập kích Bạch Hổ Đường và Huyền Vũ Đường, chú ý mọi lúc mọi nơi". 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK