Bọn họ được biết Trụy Huyết là chị gái của An Nhiên, tuy giọng điệu của Dạ Ảnh lạnh lùng, nhưng không còn có sát tâm với Trụy Huyết! Hai chị em Dạ Phong đã thấy cậu chủ nhà mình khó xử, dù sao, Trụy Huyết đã từng bắt cóc người không nên bắt cóc! Em gái Đông Phương Mịch Ngâm mà cậu chủ yêu thương nhất, người dám ra tay với Đông Phương Mịch Ngâm, cậu chủ sẽ không giữ lại cô ta ở trên thế giới này, nhưng Trụy Huyết lại là chị gái của An Nhiên!
“Tôi đưa cô đi tắm rửa nhé!”, Dạ Phong dìu Trụy Huyết.
“Các cô đã từng gặp em trai An Nhiên của tôi? Đúng không! Cậu ấy trông thế nào? Sống có tốt không!”
Dạ Ảnh hơi mấp máy đôi môi mỏng, lắc đầu: “Chúng tôi từng gặp An Nhiên, cậu ta còn là một thành viên của Lang Quân tôi! Nhưng… có câu hỏi gì, cô hỏi cậu chủ đi!”
Trước khi Đông Phương Hạ không nói gì, Dạ Ảnh và Dạ Phong sẽ không nói với Trụy Huyết bất cứ điều gì!
Trụy Huyết nhìn ánh mắt của hai chị em Dạ Ảnh, biết sẽ không hỏi được chuyện gì liên quan đến em trai từ chỗ bọn họ, thế nên cô ta chỉ gật đầu, rời khỏi căn phòng ẩm ướt với sự dìu đỡ của Dạ Phong!
…
Đông Phương Hạ về phòng của mình, bảo anh em tử sĩ canh gác bên ngoài, tự pha cà phê Blue Mountain, yên lặng trầm tư!
Trước đó, Đông Phương Hạ chưa từng nghĩ Trụy Huyết có quan hệ với Lang Quân, vốn dĩ dự định hôm nay sau khi thẩm tra Trụy Huyết xong sẽ băm vằm cô ta thành trăm ngàn mảnh, nhưng lại xuất hiện việc bất ngờ này! Sao Trụy Huyết có thể là chị gái của An Nhiên, anh em tốt của mình, giết Trụy Huyết, sau khi An Nhiên biết tất cả, chắc chắn sẽ đau lòng.
Trước nay Đông Phương Hạ cũng không cho rằng mình là người tốt, nhưng đối xử với anh em, Đông Phương Hạ thà để mình chịu tổn thương, cũng không muốn nhìn thấy anh em của mình đau lòng! Huống hồ An Nhiên còn nhờ mình giúp cậu ta tìm người chị thất lạc mười sáu mười bảy năm…
Mịch Ngâm là em gái mà mình yêu thương nhất, lại bị bắt cóc vì chuyện của mình, suýt nữa tổn hại đến tính mạng! Người làm anh trai nếu không thể xả giận cho em ấy, trong lòng Đông Phương Hạ rất khó chịu!
Đông Phương Hạ cứ trầm tư như vậy, anh vẫn lưỡng lự rốt cuộc giết hay không giết Trụy Huyết. Cũng không biết qua bao lâu, Dạ Ảnh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, thấy cậu chủ nhà mình cau chặt đôi lông mày kiếm đen rậm, hình như rất khó đưa ra quyết định!
Dạ Ảnh bước vào rất nhẹ, ánh mắt chuyển từ Đông Phương Hạ sang café trên bàn trà, khi nhìn thấy ly café nóng hổi vẫn chưa nhấp một ngụm, trong lòng cô ấy giống như có tảng đá lớn đè nặng!
“Cậu chủ…”
Đông Phương Hạ quay khuôn mặt trắng ngần, từ từ ngẩng đầu, nhìn thấy là Dạ Ảnh, anh mỉm cười: “Sao thế? Lo cậu chủ khó đưa ra quyết định à?”
Dạ Ảnh gật đầu: “Vâng. An Nhiên là chàng trai tốt, đứng trên lập trường của cậu ta, cậu chủ chắc chắn sẽ suy nghĩ cho An Nhiên! Dù sao cậu chủ cũng không phải là động vật máu lạnh, mà là một người có tình có nghĩa!”