Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Các anh em Lang Quân đến chi viện họ tối nay chỉ có một trăm người! Nhưng một trăm người này vừa ngăn cản hai trăm tinh anh còn lại của Tào Bang cùng hơn bảy trăm kẻ khác! Loại thực lực này là sức mạnh trước đó Lang Quân sở hữu sao!  

             Trước khi Tào Bang công kích Lang Quân, Lang Quân có hơn 1500 người! Sau vài trận chiến, họ còn ít nhất 1000 người, theo tin tức tình báo, hơn 700 người trong Lang Quân bỗng nhiên biến mất. Nếu hắn đoán không lầm, một trăm người thuộc Lang Quân đang có mặt tại đây chính là một trăm người trong số bảy trăm người đã biến mất kia.  

             Nghĩ đến điều này Trương Vũ Trạch thầm kinh ngạc! Bởi hắn đã nghĩ tới điều gì đó! Theo như hắn biết, cao thủ của Lang Quân gồm có Huyết Lang, Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ, Dạ Ảnh, Dạ Phong, Hồ Ngạn Hạo; trong số mấy người này Huyết Lang và Tây Môn Kiếm là cao thủ trong hàng cao thủ! Ngoài ra còn có Hoàng Vỹ Kỳ, Tạ Vũ Thần, tất cả đều có thể gọi là cao thủ.  

             Tối nay xuất hiện người tên A Phi này, là phó đường chủ của Bạch Hổ Đường Lang Quân! Thực lực thể hiện cũng khiến người khác phải kinh hãi! Nếu sáu trăm người kia của Lang Quân cũng xuất hiện, vậy...  

             Trương Vũ Trạch không dám nghĩ tiếp! Với đội hình này của Lang Quân tại thời điểm hiện tại, e rằng có hai Tào Bang bó lại cũng không đủ cho họ chém giết! Đáng sợ nhất là anh em của Lang Quân quá đoàn kết, đây là điểm chết người nhất!  

             Trong khi Trương Vũ Trạch đang rối rắm, Bạch Vỹ lại cảm thấy vô cùng uất nghẹn! Một chút cũng không thỏa cơn ghiền. Sau khi trúng một vài nhát dao, vài chục người của Tào Bang bất ngờ ngã xuống trước mặt anh ta, còn chưa đợi anh ta nhìn rõ xem là chuyện gì xảy ra thì một giọng nói hưng phấn đã vang lên bên tai anh ta và Trương Vũ Trạch.  

             “Anh Bạch, chúng tôi tới rồi!”  

             Nghe vậy, Bạch Vỹ quay mặt nhìn sang, A Phi đang dẫn đầu hai mươi anh em đánh giết từ mạn sườn tới, tám mươi anh em khác thì cùng với người của Trương Vũ Trạch giáp công từ mọi hướng.  

             “A Phi, mau, đừng làm chậm trễ thời gian!”  

             A Phi và anh em của anh ta cùng nhau phá tan một lỗ hổng rồi chạy tới trước mặt Bạch Vỹ! A Phi còn chưa kịp nói Bạch Vỹ đã giành trước: “Chú ý Trương Vũ Trạch! Tối nay ông đây phải giết lũ chó hoang này tới không còn manh giáp”.  

             “Anh Bạch, nhiệm vụ của anh là giải cứu đường chủ Trương, việc của chúng tôi là tiêu diệt tinh anh của Tào Bang!”, A Phi giết tới hăng say, làm sao có thể cam tâm nhường việc hả hê lòng người này lại cho Bạch Vỹ đây.   

             Nghe vậy, Bạch Vỹ vặn thanh kiếm ninja trong tay, lắc lắc trước mặt A Phi! A Phi thấy vậy liền rụt cổ lại.  

             Bạch Vỹ tìm kiếm bóng dáng của Tây Môn Kiếm khắp nơi! Trong lòng nghĩ lâu như vậy rồi, không phải ngay cả hai đường chủ của Tào Bang Tây Môn Kiếm cũng không giải quyết được đấy chứ! Không ai biết khi thấy Tây Môn Kiếm ở phía kia đang nắm hai chiếc đầu người giết chóc tới khí thế ngất trời, máu nóng trong người Bạch Vỹ lập tức sục sôi, khiến A Phi sau khi săn sóc Trương Vũ Trạch thì thân hình chợt lóe liền xông về phía Tây Môn Kiếm!  

             “Tây Môn, đúng là thứ anh em tồi, một mình ở đây thoải mái chém giết như vậy, để tôi khốn đốn ở bên kia!”, Bạch Vỹ vừa xông vào trận địch, đã không còn gì để anh ta vướng bận nữa nên dâng cao khí thế, điên cuồng gầm thét!  

             Vào khoảnh khắc hai vị đường chủ của Tào Bang bị Tây Môn Kiếm chém rơi đầu kia, sĩ khí của người Tào Bang trong nháy mắt tụt xuống đáy cốc, họ muốn chạy trốn nhưng lại bị Tây Môn Kiếm quấn chặt lấy không buông! Một số thủ lĩnh bất lực tiếp tục dẫn dắt các anh em chiến đấu với Tây Môn Kiếm.  

             Sau khi giải quyết một số người của Tào Bang, Tây Môn Kiếm liền cười ha hả! Lớn giọng nói với Bạch Vỹ, người đang chiến đấu ở hậu doanh của kẻ địch: “Bạch Vỹ, anh không phải vẫn luôn muốn tìm cơ hội để cạnh tranh với tôi sao! Bây giờ chính là cơ hội, trong vòng năm phút ai giết được nhiều kẻ địch hơn thì người ấy thắng! Người thua phải mời người thắng một bữa ăn lớn”, dứt lời, Tây Môn Kiếm liền hét lên với A Phi ở bên kia: “A Phi, tính thời gian, đếm đi!”  

             Lời này vừa vang lên, những người đang có mặt đều kinh ngạc, cho dù là người của Hải Bang hay Tào Bang! Khi A Phi và những người khác vây Trương Vũ Trạch ở giữa, người của Tào Bang đã chuyển mục tiêu lên người Bạch Vỹ và Tây Môn Kiếm!  

             Lúc này, A Phi dẫn theo anh em của anh ta cùng người của Trương Vũ Trạch đứng ở một bên, ánh mắt của tất cả đều hướng về cùng một chỗ. Thấy hai cao thủ của Lang Quân còn tâm trạng thi đấu trong tình cảnh này, người của Trương Vũ Trạch thậm chí còn hâm mộ! Nhưng khi họ nhìn thấy hai đại thần Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ này qua lại như con thoi giữa lòng địch, một kẻ nắm trường kiếm, kẻ kia vung kiếm ninja giống như những âm hồn khát máu đến từ địa ngục không ngừng chém giết người của Tào Bang xuống đất, mỗi người đều phát ra tiếng giật mình kinh hoàng!  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK