Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 
            

             Nửa năm rồi! Cô ấy giống như đã biến mất! Thật kỳ lạ…  

             Thở dài bất lực, Đông Phương Hạ lại đem Loan Đao Ngâm Long cất đi, mà lúc này, cửa phòng khách bị người khác trực tiếp đẩy ra, Đông Phương Hạ còn chưa quay đầu lại! Một âm thanh nghịch ngợm lanh lảnh vang lên.  

             “Ha ha, sư huynh! Em đến rồi”.  

             Nhìn thấy Tiểu Lâm tươi cười chạy đến, nghênh ngang ngồi lên đùi mình! Đông Phương Hạ thương yêu vuốt ve mái tóc mềm mại của tiểu sư muội. Hỏi: “Sao lại chạy về đây rồi! Chơi đủ rồi sao?”  

             “Hi hi…đại học Yên Kinh không còn vui nữa! Em đến đây xem anh có việc gì cho em làm không”.  

             Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ ngẩng khuôn mặt trắng ngần lên! Cười như không cười nhìn chăm chú tiểu sư muội của mình. Tiểu Lâm sớm không trở lại muộn không trở lại, lại chạy đến vào đúng lúc mình tuyên chiến với Tào Bang, cô nhóc này sẽ giống như với những gì em ấy nói sao!  

             Nhìn thấy nụ cười của sư huynh, Tiểu Lâm lập tức ngồi xuống sofa! Bĩu môi nói: “Được rồi được rồi, em nói thật với anh là được chứ gì! Em nghe được anh sắp khai chiến với đám chó má Tào Bang, nên mới trở về! Sư huynh, để em đi chặt đầu của bang chủ bọn chúng mang về cho anh, chỉ cần lão bang chủ chó má đó chết, không còn trụ cột, Tào Bang chưa đánh đã bại!”  

             Mặc dù Tiểu Lâm nghịch ngợm, nhưng không phải là loại con gái không có đầu óc! Có điều Đông Phương Hạ muốn ở chỗ Tào Nghị Hùng tìm được chứng cứ của nhà họ Tư Mã, hiện tại không thể giết Tào Nghị Hùng.  

             Nhìn thấy bộ dạng rục rịch của Tiểu Lâm! Đông Phương Hạ do dự một chút, nói: “Anh tự có sắp xếp của riêng mình, em không được phép đi giết Tào Nghị Hùng! Có điều, nếu em đã muốn ra tay, anh có thể giao cho em một nhiệm vụ”.  

             “Nhiệm vụ gì vậy? Không phải lại là mấy cái nhiệm vụ lẩn lẩn trốn trốn đó chứ! Em đường đường là Huyết Yêu, toàn làm mấy cái việc giấu đầu lòi đuôi, thật sỉ nhục thân phận mà! Sư huynh, anh phải kiếm cái nào tầm cỡ chút, không thì em sẽ không đi”.  

             Tiểu Lâm này, cũng thật là! Nhưng cô ấy thực sự có tư cách nói như vậy. Đông Phương Hạ gật đầu, cười nói: “Vậy em nói xem, như thế nào mới tính là tầm cỡ?”  

             “Ừm…ví dụ anh đưa cho em vài trăm anh em, em dẫn bọn họ đến tổng bộ Tào Bang chơi! Chơi đủ rồi thì làm mồi lửa thiêu rụi nơi đó, hoặc là anh kiếm cho em mấy tên lửa đạn đạo, không có tên lửa đạn đạo thì xe tăng và máy bay ném bom cũng được, em sẽ đem tổng bộ của đám Tào Bang chó má đó san bằng!”  

             Tên lửa đạn đạo? Xe tăng? Máy bay ném bom? Em cho rằng đây là ở Trung Đông à! Nếu đem mấy thứ đó ra, có phải em muốn để sư huynh của em là anh ngày mai được mời đi “uống trà” không! Đông Phương Hạ thực sự muốn đạp bay Tiểu Lâm chỉ sợ không loạn này ra ngoài.  

             “Được thôi!”  

             “Ha ha ha…sư huynh anh đồng ý rồi…ha ha…”, Tiểu Lâm hưng phấn đến mức không biết nên làm gì nữa. Nhưng câu tiếp theo của Đông Phương Hạ khiến nụ cười trên đôi má trắng ngần cứng lại, suýt chút nữa tức đến ngất xỉu trên đất.  

             “Đó là điều không thể! Em quay lại đại học Yên Kinh cho anh, ngoan ngoãn ở đó! Dám đi khắp nơi gây rối, anh sẽ cho em về Châu Úc”.  

             “Sư huynh à…anh không thể làm như thế được! Sư muội em dù thế nào cũng là một tiểu mỹ nữ, giữ lại ở bên cạnh anh, cho dù anh “không được”, cũng có thể nhìn!! Nhìn cho đã mắt! Em rất sẵn lòng…”  

             Tiểu Lâm bắt đầu cầu xin, nhưng những lời cầu xin Đông Phương Hạ này, suýt chút nữa khiến Đông Phương tức đến ngất trên sofa! Cái gì mà không được? Còn có thể nhìn! Cô nhóc này! Tuổi còn nhỏ mà trong đầu toàn chứa những thứ không đâu!   

             “Muốn ở lại cũng được! Nhưng không được làm như vậy, ở đây là nước Z, biết chưa?”  

             “Ừm…”  

             Tiểu Lâm ngoan ngoãn gật đầu như gà con mổ thóc! Lúc này Đông Phương Hạ mới nói: “Buổi tối em đến vùng ngoại ô phía đông, ở đó có một căn cứ! Là nhà họ Tư Mã làm, bên trong làm cái gì, bọn anh hiện tại vẫn chưa biết, em đi xem một chút. Nhớ kỹ, phải cẩn thận! Về những thứ khác, bây giờ em đi tìm Bạch Vỹ, cứ nói là anh bảo em đi! Anh ấy sẽ nói chi tiết những gì anh ấy biết cho em!”  

             Tiểu Lâm cười hi hi! Búng ngón tay, làm động tác tay “OK” với Đông Phương Hạ, sau đó vội vã chạy đi!  

             …  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK