“Cái này đơn giản! Chiếc Ferrari của chị ít cũng phải ba triệu, giờ bị đâm hỏng rồi, A Phi sẽ mang đi sửa, đến lúc đó em mang nó đi bán, chắc cũng kiếm được một triệu! Mua cho chị một chiếc Volkswagen Beetle, em còn kiếm được vài trăm ngàn! Mặc dù tiền này có ít một chút, nhưng sư huynh nói rồi, một chút tiền cũng là tiền, em miễn cưỡng nhận vậy! Coi như là phí em vất vả”.
Nghe thấy vậy, Thư Lăng Vy chỉ vào khuôn mặt đầy miễn cưỡng của Tiểu Lâm! Trong lòng không ngừng gào thét “Cái quái gì đang xảy ra vậy! Volkswagen Beetle? Thư Lăng Vy tôi sao có thể lái loại xe đó chứ”.
…
Đến đại học Yên Kinh đã là buổi trưa! Đã đến mấy lần, Đông Phương Hạ có không quen cũng không thể lạc đường được, lái xe thẳng đến dưới toà kí túc xá nơi Đông Phương Mịch Ngâm ở, xách theo đồ mình đã chuẩn bị từ trước, dưới sự dẫn đường của Tiểu Lâm đi vào tòa kí túc xá nữ.
Trừ những trường hợp đặc biệt, đàn ông con trai tuyệt đối không được phép đi vào kí túc xá nữ, vừa bước vào cổng, Đông Phương Hạ liền bị chặn lại! Nhưng Tiểu Lâm dường như rất thân với bác gái quản lí kí túc xá, cô ấy bước tới giải thích, nụ cười hiền từ của bác gái hiện lên trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, còn sờ sờ khuôn mặt trắng ngần của Tiểu Lâm, liếc nhìn Đông Phương Hạ đang cầm đầy túi trên tay.
“Chàng trai, sau khi đi lên không được phép đi lung tung, đi theo nhóc Lâm là được! Nghe rõ chưa”, bác gái căn dặn một câu, lại nói với Tiểu Lâm: “Nhóc Lâm, có thời gian xuống đây nói chuyện với bác nhé!”
Bác gái này đối với Đông Phương Hạ rất nghiêm khắc! Nhưng đối với Tiểu Lâm rất vui vẻ hòa nhã, đúng là người so với người tức chết mà!
Sau khi Tiểu Lâm đồng ý, mấy người Đông Phương Hạ bọn họ mới lên tầng!
Đi vào kí túc xá, rất nhiều bạn học nữ nhìn thấy trong kí túc xá bọn họ đột nhiên xuất hiện một anh chàng cực kỳ đẹp trai, có người xuýt xoa, có người ngạc nhiên kêu lên! Có người còn khoa trương hơn, che mặt nhìn chằm chặp Đông Phương Hạ.
Thấy vậy, Thư Lăng Vy trừng mắt, lập tức khoác lấy cánh tay Đông Phương Hạ! Tỏ ý “người là của tôi, các cô nhìn gì mà nhìn!”, lúc những cô gái mê trai kia nhìn thấy người đẹp Thư Lăng Vy khoác lấy cánh tay Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ lại không hề phản đối! Ai cũng ủ rũ, trong lòng nghĩ người ta đã là hoa có chủ, bạn gái lại còn xinh đẹp như vậy, xem ra không có cơ hội nữa rồi!
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ lắc đầu bất lực: “Haizz..sớm biết thế này tôi đã không đem cô đến!”
“Ý anh là gì? Không đem tôi theo thì anh có thể tán tỉnh người khác rồi phải không!”
Thư Lăng Vy hung hăng véo Đông Phương Hạ. Cảm thấy da thịt trên eo truyền đến cơn đau, Đông Phương Hạ hít sâu một hơi: “Không có ý gì, chỉ là cảm thán một chút! Nếu đẹp trai là một cái sai, vậy cậu chủ tôi thà sai hết lần này đến lần khác”.
“Không biết xấu hổ!”
“Xì…Tôi nói tôi cần biết xấu hổ sao!”
Đông Phương Hạ đảo mắt, bật cười!
“Anh…”
Thư Lăng Vy thực sự rất muốn đánh nhau với Đông Phương Hạ ở đây.
Tin kí túc xá nữ có một anh chàng cực phẩm đẹp trai đến, đã truyền khắp tòa kí túc xá nữ! Bất kể là tầng trên hay tầng dưới, mấy người Đông Phương Hạ bọn họ chỉ nhìn thấy cửa phòng ngủ mở một khe nhỏ, trong khe nhỏ có vài cặp mắt nhìn ra! Những bạn nữ mạnh dạn phóng khoáng trực tiếp đứng ở ban công vẫy tay với Đông Phương Hạ.
Nhìn thấy cảnh này, Thư Lăng Vy tức đến nghiến răng, lén đạp cho Đông Phương Hạ một phát: “Anh nói xem anh đẹp trai như vậy làm gì chứ! Nói phụ nữ chúng tôi hồng nhan họa thủy, đàn ông các anh cũng không tốt hơn bao nhiêu đâu! Nếu hôm nay tôi không đến đây, mẹ kiếp chắc hẳn anh đã sớm chạy vào “khóm hoa” hưởng thụ rồi”.
“…Tôi…”
Đông Phương Hạ khóc không ra nước mắt! Cô không ở đây tôi sẽ chạy vào “khóm hoa” hưởng thụ: “Tôi không phải là người tùy tiện như vậy”.
“Anh không phải là người tùy tiện như vậy, anh là tùy tiện sẽ không phải là người!”
Thư Lăng Vy hung hăng mắng một câu, suýt chút nữa khiến Đông Phương Hạ tức chết! Tôi đây tùy tiện sẽ không phải là người, tôi đây lúc nào đã tùy tiện, tối qua Vương Thiến Thiến quyến rũ như vậy tôi đây cũng chỉ động chạm một chút, không hề làm việc xấu, cô biết định lực của tôi mạnh như nào không!