Đông Phương Hạ cũng mệt hết hơi, lật người buông khỏi người Diệc Phi rồi ôm chặt cô trong lòng, mới chìm vào giấc ngủ!
Ngày hôm sau, Đông Phương Hạ mơ màng mở mắt, phát hiện Diệc Phi không những đã tỉnh dậy, còn mỉm cười ngắm mình! Nụ cười đó hàm chứa rất nhiều lời nói.
Nam Cung Diệc Phi thấy Đông Phương Hạ mở mắt, khuôn mặt trắng ngần của cô ửng đỏ! Lại nghĩ đến cảnh tối qua, cô càng xấu hổ, trừng mắt với Đông Phương Hạ, vội vàng dùng chăn che khuôn mặt của mình.
Đông Phương Hạ thấy vậy liền bật cười, nhẹ nhàng vén chăn xuống, ôm Diệc Phi, lại bắt đầu khiêu khích Diệc Phi!
“Lưu manh, buông cái tay bẩn của anh ra!”
Diệc Phi biết sự cường mạnh của Đông Phương Hạ, đêm qua cô suýt bị Đông Phương Hạ làm cho ngất xỉu! Bây giờ phía dưới vẫn còn đau rát, trước khi Đông Phương Hạ tỉnh dậy, cô đã thử, ngay cả bước đi cũng không đi nổi! Bây giờ nếu lại bị Đông Phương Hạ khiêu khích, châm lên ngọn lửa trong lòng, làm một lần nữa, thì cô sẽ ngất xỉu thật!
“Giáo viên hướng dẫn, học trò không làm cô thất vọng chứ!”
Đông Phương Hạ đặt tay lên bụng dưới của mịn màng của Diệc Phi, cười ha ha nói!
Diệc Phi nghe xong liền véo Đông Phương Hạ một cái: “Đồ lưu manh!”
Đông Phương Hạ ngắm nhìn dáng vẻ vô cùng mê hoặc lòng người của Nam Cung Diệc Phi, anh không kiềm được suy nghĩ lung tung! Nếu không phải lo sợ cơ thể cô không chịu nổi, Đông Phương Hạ sẽ không dừng nghỉ dễ dàng như vậy.
…
Tại một địa điểm giải trí cao cấp nổi tiếng nhất Yên Kinh! Trong phòng bao kim cương VIP xa hoa nhất trên tầng ba, lúc này có mấy cậu ấm lợi hại giết thời gian ở đây: đại sảnh bên ngoài phòng sao, hôm nay hơn nửa số cậu ấm của Yên Kinh tụ tập ở đây! Cũng không biết là cơn gió nào thổi các cậu ấm này đến! Quản lý tiền ảnh khom lưng khuỵa gối phục vụ.
Trong phòng bao, mấy cậu ấm này giống như đại thần! Bên cạnh còn có mấy mỹ nữ bầu bạn. Họ thân phận hiển hách, đã rất lâu không vui chơi thoải mái rồi.
Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy không ở bên cạnh Đông Phương Hạ, vì thế hôm nay Đông Phương Hạ coi như độc thân! Bên cạnh Hác Hiên có Văn Quân, Tần Hạo Kiệt tìm một cô em mơn mởn ngồi cùng anh ta.
Hác Hiên thấy Đông Phương Hạ “độc thân một mình”, liền nhìn Tần Hạo Kiệt một cái, trêu đùa nói: “Đông Phương Hạ, con người sống đến như cậu, vốn phải cười tự hào khắp Yên Kinh, nhưng sao tôi cảm thấy cậu cô đơn nhỉ!”
“Đúng thế đúng thế, cậu chủ nhà họ Đông Phương, Huyết Lang của Lang Quân, cũng có lúc bi thương như vậy!”, Tần Hạo Kiệt bưng ly rượu vang, nói phụ họa theo.
Văn Quân và mấy đồng chí nữ khác thấy Hác Hiên và Tần Hạo Kiệt trêu đùa Đông Phương Hạ, ánh mắt đều dồn vào cậu ấm Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ bóp mũi mình theo thói quen, ngồi vắt hai chân, dựa vào sofa da thật, nụ cười rạng rỡ, lúc nào cũng quyến rũ như vậy!
Đông Phương Hạ giờ phút này, giống như vương tử cao cao tại thượng, mỗi một cử chỉ, điệu bộ đều bộc lộ sự cao sang và quyền quý của anh! Đôi mắt màu đen đó càng khiến người ta khiếp sợ! Nghe xong lời nói của Hác Hiên và Tần Hạo Kiệt, khóe miệng anh hiện lên đường cong hoàn hảo, giọng nói vô cùng thu hút vang lên!
“Không phải bên cạnh không có người bầu bạn thì chứng minh là không có ai, lực lượng ẩn nấp mới là đáng sợ nhất”.
Hác Hiên và Tần Hạo Kiệt nghe xong liền ngẩn người! Họ đều hiểu ý của Đông Phương Hạ, người phụ nữ của Đông Phương Hạ, có ai không phải là người cường mạnh! Nam Cung Diệc Phi, Thư Lăng Vy, họ đều có cái độc đáo riêng biệt của mình! Đừng thấy Đông Phương Hạ cô đơn một mình ở đây, thực chất là lực lượng ẩn nấp bên cạnh anh mạnh hơn bất cứ người nào của họ.
Hôm nay mọi người đến đây cũng không có việc gì lớn, chỉ tụ họp thôi, Đông Phương Hạ về sắp hai tháng rồi! Ngoại trừ lần trước liên hoan nhỏ, sau đó mọi người đều bận! Hơn nữa, Hác Hiên còn nợ Đông Phương Hạ một bữa cơm.
Trong lòng mấy người Hác Hiên, Đông Phương Hạ hiện tại đã coi như lão đại của họ! Bất kể là về phương diện nào, Đông Phương Hạ đều thắng.
Tần Hạo Kiệt càng sùng bái Đông Phương Hạ! Hác Hiên cũng không ngoại lệ! Những việc xảy ra trong khoảng thời gian này cơ bản đều là do một tay Đông Phương Hạ lên kế sách!