Đông Phương Hạ nở nụ cười: “Những người Bek Er đưa từ châu Úc tới đều là cao thủ nhà họ Bek, hiện tại nhóm A Phi chưa thể sánh với bọn họ được, dù đã ẩn núp xung quanh nhà anh nhưng vẫn bị phát hiện ra. Lúc trưa, Dạ Nguyệt và Dạ Vân đã nói chuyện đó cho anh biết”.
Nghe vậy, Thư Lăng Vy hơi ngạc nhiên. Có một số chuyện, tuy rằng Đông Phương Hạ không nói ra, nhưng cô và Diệc Phi đều biết. Nếu những người ẩn núp quanh trang viên ngày hôm nay không phải nhóm A Phi thì e rằng đã bị các cao thủ nhà họ Bek diệt sạch rồi.
Biết là cấp dưới của người yêu, Nam Cung Diệc Phi mới yên lòng, Thư Lăng Vy cũng cất súng đi.
Đông Phương Hạ không nói gì thêm nữa, anh muốn yên tĩnh một lát.
Các anh em của Bạch Hổ Đường không dám áp sát chiếc xe thể thao, nhưng vẫn bảo vệ chặt chẽ xe của Huyết Lang.
Tới khu chung cư Long Uyển, các anh em đi đằng trước lái xe tới một nơi kín đáo, âm thầm ẩn núp vào đó.
A Phi ngồi trong chiếc Mercedes đằng sau, đeo micro để chỉ huy các anh em chia ra ẩn náu. Đến tận khi nhìn thấy Huyết Lang và hai cô chủ xuống xe vào biệt thự, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ Đông Phương Hạ không biết, những người mà A Phi dẫn tới bảo vệ anh lần này đúng là người của Bạch Hổ Đường, nhưng bọn họ đã kiếm được mấy khẩu súng máy, hai hòm lựu đạn và mười mấy khẩu AK47 từ chỗ Tây Môn Kiếm.
Huyết Lang bị thương, còn là bị người ta đánh bị thương nặng, các anh em lo là sẽ có người tới ám sát anh tiếp, vậy nên mới dùng đến cả vũ khí hạng nặng. Ở thời điểm này, nếu có kẻ dám tới ám sát Đông Phương Hạ, những thứ đó của nhóm A Phi chắc chắn sẽ khiến kẻ địch khiếp sợ.
Mặc dù đã một thời gian dài không tới căn biệt thự trong khu chung cư Long Uyển, nhưng cả căn biệt thự vẫn được dọn dẹp sạch sẽ. Mặc dù Thư Lăng Vy có chìa khóa, còn ở luôn đây, nhưng vì vấn đề công việc nên cô không hay tới.
Ngồi trên chiếc sô pha trong phòng khách, nhìn vẻ mặt lo lắng của Diệc Phi và Lăng Vy, Đông Phương Hạ do dự giây lát: “Diệc Phi, Lăng Vy, đi ngủ đi, không cần quan tâm tới anh. Tối qua anh hôn mê, bọn em thức trắng đêm, chắc là buồn ngủ lắm”.
“Đông Phương Hạ, mặc dù bọn em không biết chiều nay Bek Er đã nói những chuyện gì với anh, nhưng em và Lăng Vy đều cảm nhận được rằng anh rất mệt mỏi, không phải về mặt thân thể, mà là về tinh thần. Tinh thần của anh đang suy kiệt”.
“Đông Phương Hạ, ý của Diệc Phi là anh đừng gồng gánh một mình. Có chuyện gì thì cứ nói với bọn tôi, tuy rằng chưa chắc đã giúp được gì, nhưng ít nhất cũng có thể chia sẻ với anh”.
Diệc Phi vừa dứt lời là Lăng Vy cũng nói ngay. Cả hai đều rất lo cho người đàn ông của mình.