Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đó, Tào Nghị Hùng còn muốn điều các anh em ở tình khác về Yên Kinh, đẩy nhanh tốc độ tiêu diệt Hải Bang, bởi vì còn có Lang Quân nhăm nhe ở một bên.

Đối với Tào Bang, Hải Bang không đáng sợ bằng Lang Quân. Nhưng sự xuất hiện của Minh đã làm xáo trộn kế hoạch của Tào Nghị Hùng. Tổ chức ấy như từ trên trời rơi xuống, trước kia chưa từng nghe được bất cứ một tin tức gì về nó. Chỉ ba ngày ngắn ngủi mà nó đã tiêu diệt một nửa số thành viên cán cốt của Tào Bang, không chỉ mất vài thành phố quan trọng, mà còn mất đi một phần địa bàn, đủ để thấy tốc độ ấy nhanh đến mức nào.

Về sau, Tào Nghị Hùng đã ra lệnh điều tra mọi thông tin liên quan đến Minh, nhưng lại chẳng điều tra ra bất cứ thứ gì. Chỉ biết rằng tổ chức này có khoảng hai trăm người khi mới xuất hiện ở khu vực Hoàng Hà, sau đó không biết lại chui đâu ra gần ba trăm người, nhập bọn vào với Minh.

Người cầm đầu và thành viên trong đó là những ai thì đều không điều tra được.

Trong lúc Tào Bang điều tra về Minh, bên phía Hải Bang cũng điều tra thông tin về Thiên Đường, kết quả cũng chẳng khác gì Tào Bang.

Tào Bang hiểu nhầm nhóm người ở khu vực Hoàng Hà là lực lượng mà Hải Bang ngấm ngầm đào tạo, còn Hải Bang thì hoài nghi Thiên Đường ở ba tỉnh đông bắc là quân của Tào Nghị Hùng.

Nhưng Minh và Thiên Đường rốt cuộc là ai? Giữa bọn họ có mối liên hệ gì với nhau hay không? Vì sao thủ đoạn và phong cách làm việc lại giống nhau như thế? Cả Hải Bang và Tào Bang đều không nghĩ thông được những điều đó.

Vương Thiến Thiến thì ngược lại. Cô ta là quân sư của Tào Bang, chỉ nhìn qua là phát hiện ra điều bất thường, bèn đi so sánh hành động và địa bàn của Minh với Thiên Đường, không khó để phát hiện ra một chuyện.

Mặc dù Minh đối phó với người của Tào Bang ở khu vực Hoàng Hà, nhưng phương hướng di chuyển của tổ chức này lại là Yên Kinh. Nó đang ngày một tới gần Yên Kinh, còn chặn đường những anh em Tào Bang đang có ý định tới Yên Kinh.

Tuyến đường của Thiên Đường cũng gần giống với Minh, và cũng ngăn cản người của Hải Bang, không để bọn họ về Yên Kinh chi viện.

Tổng hợp những điều đó lại, sẽ thấy Minh và Thiên Đường đều chặn những thành viên chủ chốt của Hải Bang và Tào Bang ở ngoài Yên Kinh, người của bọn họ ở bên ngoài không thể trở về được.

Vương Thiến Thiến cũng giấu Tào Nghị Hùng và nhà họ Tư Mã, điều tra thông tin về hai tổ chức này, tiếc là không thu hoạch được gì. Hai tổ chức ấy chẳng bí ẩn, mà còn tới đúng lúc, không sớm không muộn, đúng vào thời điểm mấu chốt. Lẽ nào bọn họ là người của Lang Quân?

Nếu là người của Lang Quân thì vì sao không tới thẳng Yên Kinh? Với thực lực của hai tổ chức ấy, chỉ cần một phe tới Yên Kinh là Tào Bang đã không đối phó được rồi, bởi vì bọn họ quá mạnh.

Dần dà, càng để lâu thì Hải Bang và Tào Bang càng cảm thấy bất an, nhất là trước sự xuất hiện của Minh và Thiên Đường.

Nếu nói vào thời điểm này, ai trong ba bang phái lớn ở Yên Kinh không phiền lòng vì những chuyện ấy thì chỉ có Huyết Lang của Lang Quân.

Sau khi ra khỏi đại học Yên Kinh, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ vừa đón Đông Phương Hạ lên xe là anh lập tức nhận được điện thoại của Hác Hàm Nguyệt và Thư Lăng Vy.

Tựa vào chiếc ghế đắt đỏ, Đông Phương Hạ cảm thán rằng không có gì làm cũng là tội lỗi, đi chơi thôi cũng mệt mỏi như thế. Còn nữa, lúc không ai gọi thì hai, ba ngày cũng không thấy điện thoại vang lên, nhưng một khi đã gọi là phải đua nhau gọi tới.

Anh vươn tay ra lấy một chai rượu vang, rót một ly, lắc đều rồi mới nhâm nhi thưởng thức, trông dáng vẻ rất thư thái.

Động tác của Đông Phương Hạ nhã nhặn và phong độ, trên môi hiện hữu nụ cười nhẹ. Lúc này, anh giống hệt với những vị hoàng tử thuộc hoàng thất châu Âu, đồng thời cũng mang khí chất mà một cậu ấm Yên Kinh nên có.

Tới địa điểm mà Thư Lăng Vy nói, vừa xuống xe là Đông Phương Hạ đã nhìn thấy cô mặc quần áo mùa thu, đứng trước cửa một nhà hàng cao cấp, vẫy tay về phía anh.

Thấy thế, Đông Phương Hạ cười đi tới. Thư Lăng Vy khoác tay Đông Phương Hạ một cách tự nhiên, đi vào trong nhà hàng.

“Có chuyện gì mà lại không thể nói trong điện thoại, nhất định phải gọi tôi tới đây hả?”

“Nhìn cái dáng vẻ không tình nguyện của anh đi, nếu biết trước thì tôi đã chẳng gọi anh, đúng là làm chuyện tốt mà không được đền đáp”, Thư Lăng Vy lườm Đông Phương Hạ một cái.

“Cái gì mà làm chuyện tốt không được đền đáp, tôi nói cho cô biết, anh Hạ này nể mặt cô lắm rồi đấy, tắt máy một cái là chạy tới ngay. Nếu là người khác, muốn gặp tôi thì còn phải xem tâm trạng của tôi thế nào, nói gì tới chuyện tôi đi gặp”, Đông Phương Hạ xuề xòa nói.

Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Đông Phương Hạ, Thư Lăng Vy tức xì khói: “Chẳng mấy khi chị Lăng Vy đây mời ăn cơm, anh lại bày ra cái thái độ đó, tức chết tôi!”

“Hê hê... Thì ra chị Lăng Vy định mới thằng em này ăn cơm đấy à? Đừng trách, đừng trách, thằng em đây nghe lời là được”, Đông Phương Hạ xoa bụng cười ha ha.

Nhìn dáng vẻ tí tởn ấy của anh, Thư Lăng Vy đắc ý: “Thế còn tạm được, hừ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK