Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Khoảnh khắc nhìn thấy Đông Phương Hạ khí thế dọa người bước vào, tất cả mọi người đều đứng dậy! Đợi Đông Phương Hạ đi đến vị trí đầu, tất cả các anh em đều cung kính cúi chào: “Huyết Lang!”  

             Vẻ mặt Đông Phương Hạ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén quét qua các anh em, gật gật đầu: “Đều ngồi xuống cả đi”.  

             Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều ngồi xuống! Chỉ duy nhất có một mình Vương Thiến Thiến đứng đó. Thấy vậy, Đông Phương Hạ khẽ ngây ra, liếc nhìn xung quanh, sau đó mới hiểu là chuyện gì!  

             Không phải Vương Thiến Thiến không muốn ngồi, mà là các anh em trong phòng họp hôm nay đều dựa theo địa vị cao thấp của họ để ngồi, Vương Thiến Thiến là quân đầu hàng, Đông Phương Hạ lại không cho cô ta chức vụ gì, cô ta đương nhiên khó chọn được vị trí ngồi.  

             Đông Phương Hạ do dự một lát, dùng ánh mắt ra hiệu cho Dạ Ảnh, bảo cô ấy đem chỗ ngồi lùi ra sau một chút, nhường vị trí phía trước mình cho Vương Thiến Thiến.  

             Khoảnh khắc Vương Thiến Thiến đứng đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người cô ta, lúc này nhìn thấy đường chủ Hình Đường đồng thời là người điều hành võng đạo Dạ Ảnh nhường chỗ cho Vương Thiến Thiến, ánh mắt của các anh em khẽ thay đổi, nhưng lại không có một ai dám đứng lên phản đối Đông Phương Hạ!  

             Mặc dù các anh em không biết tại sao Huyết Lang lại muốn cho Vương Thiến Thiến ngồi ở vị trí đó, nhưng các đường chủ uy danh cao đều không phản đối, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không nói gì.  

             Vương Thiến Thiến bị hành động của Dạ Ảnh làm cho giật mình, nhưng lúc phát hiện ra đó là ý của Đông Phương Hạ, cô ta liếc nhìn Đông Phương Hạ, sau đó ngồi xuống!  

             Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ đương nhiên ngồi bên cạnh Đông Phương Hạ, bàn họp hình bầu dục, Tây Môn Kiếm ngồi ở đầu bên trái, sau đó lần lượt đến Trình Thành, Trương Vũ Trạch, Hồ Ngạn Hạo, Hoàng Vỹ Kỳ, Lục Phong…  

             Bên phải ngồi đầu là Bạch Vỹ, tiếp theo là những tướng lĩnh như Vương Thiến Thiến, Dạ Ảnh, Dạ Phong, Tạ Vũ Thần! Đường chủ ngồi ở hàng đầu, phó đường chủ và tiểu đường chủ ngồi ở phía sau đường chủ, những tướng lĩnh khác ngồi ở phía sau!  

             Gần một trăm người trong một phòng họp vài trăm mét vuông! Mặc dù người nhiều, nhưng không một ai dám nói lung tung, yên lặng đến mức đáng sợ! Ngay cả Trình Thành người bình thường hay thích trêu đùa, cũng trở nên nghiêm túc.    

             Đường chủ Ngoại Liên Đường Tần Hạo Kiệt nhận lệnh của Đông Phương Hạ đi phía Nam, mà Hác Hiên lại không thể công khai xuất hiện ở cuộc họp như này! Do đó, ngoại trừ Ngoại Liên Đường, các lãnh đạo cấp cao của các đường khác đều đã ở đây.  

             Đông Phương Hạ đứng dậy, hai tay chống lên bàn họp màu trắng tinh! Ánh mắt lần lượt quét qua mọi người, đôi mắt băng giá dưới mày kiếm khẽ híp lại, ngay sau đó, mang theo khí thế ngút trời! Dưới sự mong đợi của các anh em, giọng nói có từ tính vang lên!  

             “Lang Quân có thể có ngày hôm nay, không phải là công lao của một mình Đông Phương Hạ tôi! Trong cuộc họp lúc Lang Quân mới thành lập đó, chỉ có một phần ba các anh em tham gia! Tôi đã nói qua, Lang Quân là của các anh em, không phải là của một mình Đông Phương Hạ tôi, không có mọi người, Lang Quân sẽ không thể phát triển được như ngày hôm nay!”  

             Nói đến đây, Đông Phương Hạ dừng lại một chút! Các anh em biết Huyết Lang còn chưa nói xong, tập trung tinh thần chờ đợi!  

             “Những lời cảm ơn đó, tôi không nói nữa! Giữa các anh em với nhau, không phải một câu “cảm ơn” là có thể đại diện cho tất cả. Tôi chỉ muốn mọi người ghi nhớ, Lang Quân không phải một mình Đông Phương Hạ tôi là Sói, mà tất cả các anh em đều là Sói! Hơn hai tháng vừa rồi, các anh em đã trải qua vô số các trận chiến lớn nhỏ, những anh em đã mất đó, chúng ta phải ghi nhớ bọn họ, là bọn họ dùng xương máu của mình để trải đường cho chúng ta…”  

             Lúc này, trong lòng Đông Phương Hạ bỗng nhiên có chút nặng trĩu, để báo thù nhà họ Tư Mã và Tào Bang, các anh em Lang Quân có thể nói là đã không tiếc xương máu anh dũng hy sinh! Những điều này, Đông Phương Hạ luôn ghi nhớ trong lòng.  

             Nghe thấy Đông Phương Hạ nhắc đến những anh em đã mất, trong lòng các anh em cũng có chút trầm lắng! Bọn họ là tận mắt nhìn thấy các anh em bên cạnh mình để giảm bớt hy sinh cho các anh em mà vung đao chiến đấu đến cùng với kẻ địch, rồi ngã xuống!  

             Từ sau trận chiến ở Bạch Hổ Đường đó, các anh em đã coi Lang Quân là nhà của mình, coi những người anh em bên cạnh là anh em ruột thịt!  

             “Huyết Lang, cậu đừng buồn! Những người anh em đã mất đi, mặc dù họ đã “đi” rồi, nhưng họ vẫn sống mãi trong lòng chúng ta! Nếu bọn họ ở dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ rất vui vì đã trở thành một thành viên của Lang Quân, hy sinh vì đại nghiệp của Lang Quân”.  

             Đường chủ Bạch Hổ Đường Hoàng Vỹ Kỳ mang theo tâm trạng nặng trĩu, đứng dậy cúi đầu trước Đông Phương Hạ, an ủi nói!  

             “Đúng vậy, Huyết Lang! Các anh em đều là cam tâm tình nguyện, cho dù phải chết, cũng muốn mở đường cho Lang Quân, Lang Quân chúng ta không có kẻ hèn nhát”.  

             Hồ Ngạn Hạo khí thế mạnh mẽ nói! Câu này đã chạm đến trái tim của các anh em.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK