Đông Phương Hạ rời khỏi cục an ninh quốc phòng, ngồi trầm tư trong chiếc Rolls-Royce, anh có thể nghĩ được Hác Hiên sẽ hiểu lầm anh, nhưng cũng hết cách, có những lời không thể nói quá thẳng! Hơn nữa, tất cả chỉ là suy đoán, nhưng tất cả manh mối đều hướng về Văn Quân, Văn Quân là bạn gái của Hác Hiên, cô ta không có động cơ làm chuyện như vậy!
Văn Quân? Văn Quân? Sao sự xuất hiện của cô ta khiến người ta cảm thấy kỳ lạ! Nhất thời Đông Phương Hạ mơ màng khó hiểu, tối qua mới nghĩ đến nhóm Sakura Yamaguchi-gumi và “Phong Ba” sẽ hành động, nhưng chuyện này là việc của nhà họ Tư Mã, giữa hai phe này liệu có quan hệ gì không! Nếu có quan hệ, thì họ có quan hệ gì, nếu không có, sao sự việc lại trùng hợp như vậy.
Trùng hợp? Dường như trên thế gian không có việc trùng hợp thực sự, việc có vẻ như trùng hợp, thực tế là có liên quan đến nhau! Phòng thí nghiệm của cục an ninh quốc phòng khác phòng thí nghiệm của bệnh viện, không phải ai cũng tiếp cận được! Nếu có người có thể đến đó, thì thân phận của người đó ở cục an ninh quốc phòng, ít nhất cũng giống như Hác Hiên!
Phòng thí nghiệm của tổ một Hác Hiên chỉ có tổ trưởng của tổ một và tổ hai cục an ninh quốc phòng mới có thể lại gần! Hác Hiên sẽ không phản bội mình, Văn Quân là đáng nghi nhất! Đương nhiên, không thể loại trừ người bên trên, nhưng không phải Hác Hiên nói không ai biết sao! Việc này được tiến hành bí mật, chỉ có Văn Quân từng hỏi đến chuyện này, lẽ nào lại là trùng hợp!
Đêm qua Văn Quân mới hỏi chuyện này, sáng nay đã xảy ra chuyện! Sao trước khi Văn Quân biết chuyện này thì lại không sao!
Văn Quân là bạn gái của Hác Hiên, Đông Phương Hạ thực sự không muốn nghi ngờ người yêu của anh em! Thấy Hác Hiên thương yêu Văn Quân như vậy, Đông Phương Hạ lo rằng chuyện này sẽ làm tổn thương Hác Hiên.
Đông Phương Hạ về đến quán bar Gone with the Wind, không biết làm sao bỗng nhiên tâm trạng nặng nề! Rốt cục là chuyện gì anh cũng không nói ra được! Đúng lúc này anh nhận được điện thoại của Thư Lăng Vy.
“Đông Phương Hạ, chỗ anh có tiện nghe điện thoại không?”, Thư Lăng Vy phía bên kia điện thoại thận trọng hỏi.
Trong văn phòng, Đông Phương Hạ nhìn Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ một cái, nói vào ống nghe: “Tiện, cô nói đi!”
“Hôm nay tổng bộ chúng tôi truyền tin đến, không biết nguyên nhân gì, điều Quý Mạch đến Châu Âu! Tôi cảm thấy việc này hơi kỳ lạ, cho nên nói với anh một tiếng”.
“Tôi biết rồi. Bao giờ anh ta rời khỏi Yên Kinh? Cô biết không!”
“Ngày mai”.
“Ngày mai? Sao gấp như vậy! Tổng bộ các cô không nói lý do cụ thể sao?”, Đông Phương Hạ cũng cảm thấy sự việc không đúng, còn không đúng chỗ nào thì không nói được.
“Họ không nói! Đông Phương Hạ, anh là cậu chủ nhà họ Bek! Anh quen biết nhiều người ở phía Châu Âu, nếu cảm thấy đáng nghi, anh phái người giám sát, sao tôi cảm thấy việc ra đi của Quý Mạch hình như có lý do!”
Từ tối qua Đông Phương Hạ nói với Thư Lăng Vy phía cảnh sát hình sự quốc tế có người nhúng tay, Thư Lăng Vy rất để tâm đến việc này, đã chắc chắn ở bên Đông Phương Hạ, cô tuyệt đối không cho phép phía mình xảy ra vấn đề! Sáng sớm nay về cô đã bắt đầu điều tra việc này, khi cô phát hiện Quý Mạch đáng nghi thì nhận được lệnh của tổng bộ.
Sau khi tắt điện thoại với Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ cau mày, việc của Quý Mạch có vẻ nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng sao trong lòng mình lại bất an, bắt đầu từ tối qua, mình đã cảm thấy nguy hiểm! Rốt cuộc là chuyện gì.
Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ thấy Đông Phương Hạ trầm tư, cảm thấy những chuyện xảy ra hai ngày nay khá phức tạp, trực giác nói với Tây Môn Kiếm, nguy hiểm sắp đến. Nhưng ở Yên Kinh, Tào Bang đã không còn uy hiếp được đến họ! Nếu nói đến nhóm Sakura Yamaguchi-gumi, tám người còn lại của bọn chúng, chỉ dựa vào tám người đó muốn giết cậu chủ nhà mình, thật không biết tự lượng sức mình! “Phong Ba” rất có khả năng, nhưng bên cạnh cậu chủ có mình và Bạch Vỹ, ba bốn người không thể làm được.