Đông Phương Hạ yêu mến vuốt mái tóc màu cây đay của Dạ Ảnh, mỉm cười nhỏ nhẹ nói: “Cô bé, mấy ngày nay phía Hải Bang có thông tin gì không?”
“Có, hình như Hải Bang đã đi đến đường cùng rồi, sau đó Trương Vũ Trạch lại phái người đến tổng bộ của chúng ta, hy vọng hai bang chúng ta có thể liên thủ!”
“Đến lúc rồi! Cô thông báo cho anh Hồ, bảo anh ta chuyển lời cho Trương Vũ Trạch, tôi ở nhà hàng Tần Lĩnh trung tâm thành phố!”
“Bây giờ sao?”
“Ừm!”
Đông Phương Hạ trầm tư, kéo dài mấy ngày, phía Hải Bang chắc không kìm nén nổi! Sự xuất hiện của Vương Thiến Thiến giống như nhắc nhở Đông Phương Hạ, Đông Phương phải tăng tốc! Chuyện của Yên Kinh, cũng đến lúc cần có kết quả rồi.
Dạ Ảnh nhanh chóng liên lạc với Hồ Ngạn Hạo, sau khi tắt điện thoại liền nói với Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, bây giờ Dạ Phong đang ở trung tâm thành phố, có cần bảo cô ấy đến “Tần Lĩnh” cùng chúng ta không! Dù sao trung tâm thành phố là nơi không thuộc ba bang phái nào”.
Đông Phương Hạ trầm ngâm một lát: “Cũng được!”
Trung tâm thành phố thực sự là nơi không thuộc ba bang phái nào, địa bàn ở đó không thuộc bất kỳ bang phái nào của Yên Kinh, đây là giao ước của bên trên! Nơi phồn hoa lại gần tòa thành thần thánh quốc gia, nếu xảy ra chiến đấu quy mô lớn, ảnh hưởng tương đối ác liệt.
Đông Phương Hạ chọn gặp mặt người của Hải Bang ở “Tần Lĩnh” là có dự định khác! Địa điểm đó không phải là nơi Vương Thiến Thiến thường xuyên xuất hiện sao! Như vậy là muốn để Tào Bang biết, Lang Quân và Hải Bang gặp nhau ở đó, rốt cuộc bàn chuyện gì thì để họ tự tưởng tượng đi!
Họ đến trung tâm thành phố, ngắm con phố dòng xe qua lại như nước chảy! Đông Phương Hạ cảm thán ở đây không khí thật tốt, đi qua cao ốc Thiên Lang, Đông Phương Hạ cũng phải ngẩng đầu nhìn về phía đó! Lúc này, có lẽ Nam Cung Diệc Phi đang bận trên đó!
Đã lâu mình không đến cao ốc Thiên Lang, Nam Cung Diệc Phi nói đúng, mình chính là ông chủ bỏ mặc công ty! Nếu không phải tin tưởng Phạm Bân, Đông Phương Hạ cũng sẽ không như vậy, có thêm Ngô Tuấn, Nam Cung Diệc Phi, Đông Phương Hạ rất yên tâm!
Họ đến nhà hàng “Tần Lĩnh”, lần này Đông Phương Hạ không chọn đại sảnh! Dạ Phong đã đến trước một bước, đặt sẵn phòng riêng.
Nhà hàng này thực sự không hổ là một trong những nhà hàng lớn xa hoa Yên Kinh, không nói bài trí ở đây, chỉ bầu không khí và thái độ của nhân viên phục vụ đều khiến người ta mở rộng tâm hồn, tinh thần vui vẻ.
Lần trước, Đông Phương Hạ diễn kịch cùng Nam Cung Diệc Phi tại đây! Tuy không nói được là Đông Phương Hạ hiểu nơi này, những vẫn khá quen thuộc.
Giám đốc nhà hàng nhận ra Đông Phương Hạ, khi nhìn thấy cậu ấm lợi hại này đến đây, ông ta nổi nhọt trong lòng! Lòng nghĩ cậu ấm này không phải đến gây chuyện chứ!
Nhân viên phục vụ xinh đẹp dẫn mấy người Đông Phương Hạ vào phòng bao cũng sợ hãi trong lòng! Lo sợ mình làm không tốt sẽ chọc giận cậu ấm này.
Cô bé Dạ Phong đúng là hiểu cậu chủ nhà mình, cứ nghĩ rằng Dạ Phong sẽ tùy tiện đặt một phòng, không ngờ là phòng bao VIP! Đến phòng bao, nữ nhân viên phục vụ không rời đi, giám đốc đã dặn dò, tuyệt đối không được chậm trễ!
Đông Phương Hạ thấy cô nhân viên phục vụ không có ý muốn rời đi, ở đó không ngừng run run, anh liền ngẩn người, nhìn dò xét một lượt mới hỏi: “Tôi đáng sợ thế sao?”
“A… cậu Đông Phương!”
Cô nhân viên phục vụ lúng túng, hiển nhiên là không ngờ Đông Phương Hạ sẽ hỏi như vậy. Ánh mắt nhìn Đông Phương Hạ cũng hơi né tránh.
“Cô em, nhân viên phục vụ ở đây đều đẹp như vậy sao?”, Đông Phương Hạ cười âm hiểm.
Dạ Ảnh và Dạ Phong bất lực lắc đầu, cậu chủ cũng thật là, ăn bữa cơm còn muốn trêu chọc cô nhân viên phục vụ!
Có thể có được lời khen ngợi của cậu Đông Phương, nhân viên phục vụ vừa xấu hổ vừa sợ! Đôi má xinh đẹp ửng hồng, hít thật sâu, thấy Đông Phương Hạ không đáng sợ, còn luôn tươi cười, mới thấp giọng nói: “Cậu quá khen!”
“Ngồi xuống, chúng ta nói chuyện!”
“A...”, nhân viên phục vụ kinh ngạc, sau đó xua tay liên tiếp: “Không dám không dám, cậu Đông Phương, nếu không có chuyện gì thì tôi ra ngoài trước! Nếu cậu có gì cần thì gọi tôi, tôi đợi ở bên ngoài!”
Nhân viên phục vụ thấy nụ cười không có ý tốt của Đông Phương Hạ, sợ đến toát mồ hôi trán, rời khỏi như chạy trốn.
Đông Phương Hạ thấy vậy liền cạn lời! Sao tìm một người nói chuyện cũng khó như vậy, cứ nghĩ rằng vận đào hoa của mình đang nở rộ, không ngờ ngay cả cô nhân viên phục vụ nhà hàng cũng không thèm để ý đến mình, thật đáng buồn!!!
Dạ Ảnh nhìn dáng vẻ thở dài của cậu chủ nhà mình, liền mỉm cười: “Cậu chủ, có phải cảm thấy rất thất bại không?”
Đông Phương Hạ bĩu môi: “Dạ Ảnh, chốc nữa cô đưa cô gái đó đến quán bar Gone with the Wind cho tôi, cho cô ấy uống thuốc, cậu chủ tôi không tin cô ấy không ngoan ngoãn nghe lời”.
Hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong nghe xong suýt đánh cậu chủ nhà mình một trận! Có loại người như cậu sao, thấy người ta xinh đẹp là muốn động tay chân.
“Cậu chủ, không được! Không ổn”.
“Có gì mà không ổn, cậu chủ của hai cô cũng không thể động vào, đưa theo các Cô bên cạnh chính là tội ác! Chỉ có thể nhìn mà không thể ăn”.
“Cậu chủ...”