Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đối với Huyết Lang, chúng tôi là ai không quan trọng, nhưng Huyết Lang đã muốn biết thì nói cũng không sao. Tôi là Bôn Lôi!”, người đàn ông cao lớn nói to.  

             Người phụ nữ cười lạnh rồi bước lên trước một bước: “Điện Thiểm”.  

             Bôn Lôi, Điện Thiểm, sao hai cái tên này lại quen thế nhỉ? Từng nghe thấy ở đâu rồi? Đông Phương Hạ ngẫm nghĩ một lát, phát hiện ra sát khí sắc bén trên người Bôn Lôi và Điện Thiểm, vẻ mặt tươi cười của anh biến mất, ngước mắt lên rồi lạnh lùng nói:  

             “Mặc dù tôi không biết các người là người của ai, nhưng chắc hẳn các người cũng theo dõi tôi lâu rồi, còn diễn không ít trò hay. Điện Thiểm, nếu tôi đoán không nhầm, người lẻn và Cục an ninh quốc phòng, lấy hai chai chất lỏng, đồng thời giết nhân viên công tác ở đó chính là cô, có đúng không?”  

             Nghe vậy, Điện Thiểm hơi giật mình: “Là tôi, thì đã sao? Sao anh lại biết là tôi?”  

             “Chẳng sao hết. Còn lý do tôi biết đó là cô thì cô không cần biết”.  

             Bôn Lôi cũng hơi ngạc nhiên, cảm thấy Huyết Lang đang muốn xác nhận lại điều gì đó, mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn. Xem ra Huyết Lang đã biết đôi điều rồi. Bôn Lôi không nhì nhằng nữa, nhìn chằm chằm vào Đông Phương Hạ.  

             “Huyết Lang, giao đồ ra đây, bọn tôi sẽ suy xét tới chuyện cho cậu toàn thây”.  

             Câu nói ấy của Bôn Lôi khiến Đông Phương Hạ chẳng hiểu ra sao. Giao đồ ra đây? Đồ gì? Bọn họ dụ anh tới đây là vì một thứ mà anh còn không biết là gì.  

             “Nếu tôi không giao thì sao?”  

             Mặc dù không biết hai người này muốn lấy được thứ gì từ anh, nhưng Đông Phương Hạ không ngốc đến mức đi hỏi. Chắc chắn là phải có lý do thì hai cao thủ này mới khẳng định thứ cần tìm đang nằm trên người anh.  

             “Không giao? Hừ!”  

             Bôn Lôi hừ lạnh một tiếng, sau đó không nói gì nữa, nhìn sang Điện Thiểm rồi đồng loạt xông về phía Đông Phương Hạ. Chỉ chớp mắt, hai người họ đã tới trước mặt anh.  

             Đông Phương Hạ đã đề cao cảnh giác rồi, nhưng tốc độ của Điện Thiểm vẫn nằm ngoài dự đoán của anh. E rằng tốc độ này ngang tầm với anh luồn rồi, quả là “điện xẹt” có khác, thảo nào cô ta có thể cắt đuôi Dạ Ảnh.  

             Rốt cuộc hai người này muốn lấy thứ gì từ người anh? Ngoài ví tiền và mấy tấm thẻ, trên người anh chỉ có Loan Đao Ngâm Long.  

             Từ lúc thầy mình dặn dò phải bảo vệ tốt Loan Đao Ngâm Long bằng mọi giá, Đông Phương Hạ đã có dự cảm chẳng lành rồi. Chẳng lẽ mục tiêu của Bôn Lôi và Điện Thiểm là Loan Đao Ngâm Long?  

             Đông Phương Hạ còn đang nghĩ như thế thì Bôn Lôi và Điện Thiểm tiến hành công kích anh. Sát khí tản ra khắp người bọn họ. Trông thì có vẻ như rất nguy hiểm, nhưng Đông Phương Hạ lại phát hiện ra bọn họ không có ý định giết mình, mà là muốn cướp Loan Đao Ngâm Long của anh.  

             Đông Phương Hạ chưa bao giờ coi thường bất cứ một kẻ địch nào, lần này cũng vậy, huống chi anh còn cảm nhận được sự nguy hiểm. Với võ công của Bôn Lôi và Điện Thiểm, nếu đánh tay đôi thì Đông Phương Hạ dám chắc mình sẽ thắng, nhưng bọn họ đồng loạt tấn công thì anh chẳng có hi vọng gì cả, đã thế anh còn đang bị thương nữa.  

             Ngoại trừ người phụ nữ lạnh lùng có thể đánh bại mình trong vòng trăm chiêu, hai người này chính là kẻ địch mạnh nhất mà Đông Phương Hạ từng gặp. Bôn Lôi hừng hực khí thế, nắm đấm mạnh mẽ cứng cáp. Điện Thiểm có tốc độ nhanh đến mức mắt thường không kịp nhìn. Điều đáng sợ nhất là sự phối hợp chặt chẽ của bọn họ, xem ra đây không phải lần đầu tiên bọn họ hợp tác để đối phó với người khác.  

             Điều khiến Đông Phương Hạ khiếp sợ hơn là nội công thâm hậu của hai người này. Vừa bắt đầu cuộc chiến, Đông Phương Hạ đã bất cẩn bị Bôn Lôi đánh trúng, lùi về sau vài bước. Anh cảm thấy máu trong người sôi trào lên, còn có dấu hiệu vận hành ngược chiều, vì thế không chọi cứng với hai người này nữa.  

             Sau khi trúng một đòn, Đông Phương Hạ lập tức nín thở, mũi chân bật nhẹ, nhảy lên không trung rồi tung ra một chưởng. Giây phút Đông Phương Hạ rời khỏi mặt đất, cây cối xung quanh rung lắc, tạo ra những tiếng xào xạc liên tục.  

             Từ lâu Bôn Lôi và Điện Thiểm đã nghe nói tới chuyện Bek Ji của nhà họ Bek hàng đầu thế giới rất mạnh, nhưng bọn họ không ngờ Huyết Lang lại mạnh đến mức này. Hai người hợp sức công kích mà vẫn có thể phản kích được. Mặc dù tốc độ của Điện Thiểm rất nhanh, nhưng suy cho cùng vẫn hơi coi thường Đông Phương Hạ.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK