Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ - Truyện full tác giả: Âu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Lúc này, Dạ Ảnh lại lấy ra một thiết bị khác giống như máy MP3: “Cô nghe cái này đi”, nói đoạn, Dạ Ảnh ấn vào nút vặn màu đỏ bên trên.  

             Một giây tiếp theo, Thư Lăng Vi đau đớn ngồi sụp xuống mặt đất, hai tay ôm lấy hai chân, trông vô cùng bơ vơ! Phần ghi âm mà Dạ Ảnh cho cô nghe chính là một phần đoạn đối thoại giữa họ vào buổi tối hôm đó khi Đông Phương Hạ đến ‘Gone with the Wind’ sau khi trở về từ Trung Nam Hải.  

             Bây giờ, Thư Lăng Vi đã hoàn toàn hiểu rõ, chính kẻ thù đã lợi dụng phương pháp này để nghe được những lời của Đông Phương Hạ rồi ra tay với anh! Tối nay cũng vậy, nghe thấy Đông Phương Hạ ở Bạch Hổ Đường, còn điều động một nửa số anh em của Bạch Hổ Đường đi, Tào Bang mới tấn công với số binh lực gấp bốn lần. Nhưng Thư Lăng Vy cô thực sự không biết, cô không biết chuyện gì đang xảy ra! Làm thế nào mà đồng hồ của mình lại có những thứ này!  

             “Đông Phương Hạ, tôi không phải nội gián, Vy Nhi thực sự không phải là nội gián! Anh hãy tin tôi, anh phải tin tôi! Đây là do người khác gài bẫy tôi”.  

             Chứng cứ ở ngay trước mắt, cô không có cơ hội biện bạch, nói gì cũng vô dụng! Lúc này, cô chỉ cần Đông Phương Hạ tin mình, nhưng Đông Phương Hạ làm sao có thể tin tưởng cô! Anh lại có lựa chọn tin cô nữa hay không.  

             Nhìn ánh mắt van nài anh tin mình của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ ngẩng đầu nhắm mắt lại, khóe miệng bị anh cắn tới chảy máu! Năm ấy người phụ nữ đó phản bội anh, tại thời khắc bị vạch trần kia, cô ta không hề van xin nửa lời, cô ta mặc dù từng hối hận nhưng cũng không đau đớn như Thư Lăng Vy! Không có ánh mắt và biểu cảm như Thư Lăng Vy, là hai cảnh tượng bất đồng!  

             “Đông Phương Hạ....”  

             Nam Cung Diệc Phi thử xin tha thứ cho Thư Lăng Vy, nhưng tất cả lời nói đều nghẹn lại nơi cổ họng, cô cũng khóc.  

             Sau khi khóc, Thư Lăng Vy lau sạch nước mắt! Cô đến trước mặt Đông Phương Hạ, cố nén không rơi lệ, nặn ra một nụ cười: “Đông Phương Hạ, tôi biết mình nói gì cũng đều vô ích! Tôi hại anh xém chút thì bị sát thủ của ‘Phong Ba’ giết chết, những vết thương tối nay đều do tôi tạo thành, tôi không còn lời nào để nói! Đông Phương Hạ, Lăng Vy không còn nữa, anh phải chăm sóc bản thân thật tốt, con đường anh đang đi hung hiểm vạn phần, phía trước là tràn đầy chém giết, kẻ địch của anh đa mưu túc trí, anh là huyết lang, đừng để bị bọn chúng tính kế!”  

             Giọng điệu của cô rất thê lương, từng giọt nước mắt không tiếng động rơi xuống! Nói xong, lại đến trước mặt Nam Cung Diệc Phi: “Diệc Phi, hãy phụ giúp Đông Phương Hạ cho tốt, nhiều năm nay anh ấy vẫn lưu lạc bên ngoài, sống một đời lang bạt! Cậu phải quan tâm tới anh ấy, đợi Đông Phương Hạ thống nhất được thế giới ngầm của phương Bắc, tớ sẽ ở bên dưới cầu nguyện cho các người, còn có, các người phải tìm ra kẻ hãm hại tớ, vì tớ mà báo thù!”  

             “Phu nhân, không….”  

             Đông Phương Hạ cùng Nam Cung Diệc Phi còn chưa kịp phản ứng, Thư Lăng Vy đã rút ra con dao găm luôn mang theo bên người đâm mạnh vào tim mình! Lấy cái chết chứng minh cô không phải là nội ứng.  

             Thấy vậy, Dạ Ảnh ở bên cạnh kinh hoàng hét lên!  

             “Lăng Vy, nhanh dừng lại…”, Nam Cung Diệc Phi thoáng ngẩn người.  

             Đông Phương Hạ không kịp nghĩ nhiều, mọi chuyện phức tạp như vậy, anh muốn yên tĩnh! Nhưng Thư Lăng Vy là người rất mạnh mẽ, với tính cách của mình, cô ấy sẽ không tự sát. Nhưng…Đông Phương Hạ cách Thư Lăng Vy vài mét, lại không phản ứng kịp, muốn cứu cũng đã muộn! Huống hồ trên người anh còn đang bị thương, căn bản không thể cử động.  

             Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, vẫn là Dạ Ảnh vụt đến trước mặt Thư Lăng Vy, cưỡng đoạt lấy con dao găm mà cô đang chuẩn bị găm vào tim mình.  

             “Lăng Vy, cậu đúng là đồ ngốc! Không phải là nội gián thì chính là không phải, nói rõ cho Đông Phương Hạ biết, sao phải làm như vậy!”, Nam Cung Diệc Phi đã lao tới ôm lấy Thư Lăng Vy gắt gao, cô bị dọa cho sợ hãi!  

             “Chứng cứ rành rành, tớ nói gì cũng vô dụng! Chỉ có một cái chết! Nhưng Diệc Phi, tớ không phải là nội gián, tớ không biết tại sao trên người lại có những thứ này, tớ thực sự không biết!”, giọng nói Thư Lăng Vy có chút nghẹn ngào.  

             “Đông Phương Hạ, anh nghe thấy những gì Lăng Vy nói chưa! Cho dù là chứng cứ rành rành, cũng có lúc bị lật ngược, anh còn cho rằng cô ấy là nội gián không! Đông Phương Hạ, đừng làm tổn thương người phụ nữ của mình!”, Nam Cung Diệc Phi nói với Đông Phương Hạ. Phản ứng vừa rồi của Thư Lăng Vy, với một người hiểu rõ Thư Lăng Vy như cô đã hoàn toàn tin tưởng Thư Lăng Vy không phải là nội gián.  

             Nếu cô ấy thực sự là nội gián thì đã trốn chạy từ lâu khi Đông Phương Hạ bị giam lỏng rồi! Làm sao có thể cam tâm tình nguyện đi theo Đông Phương Hạ đến đây, thân thủ của Thư Lăng Vy không hề yếu kém!  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK