Chương 50
“Anh Lôi, anh là…. ”. Dương Phong run rẩy hỏi.
“ Đúng vậy, anh Lôi, rốt cuộc anh là ai?”, Mino vội vàng hỏi theo.
“Hahaha….”
Lôi Tuấn cười chế nhạo: “Tôi chỉ là người chồng vô dùng của tiểu tam mà thôi!”
“Anh Lôi nói đùa, lúc trước chỉ là hiểu lầm mà thôi!”
“Chúng ta là bạn học mà, chỉ đùa thôi!”
Đôi trai gái xấu xa kia thấy tình hình không tốt bắt đầu chuyển sang nói ngọt.
Bất kể Lôi Tuấn là ai, chỉ cần nhìn tình huống vừa rồi thì đây chắc chắn không phải người mà bọn họ có thể chọc vào.
“Muộn rồi!”
Lôi Tuấn quay đầu nhìn Thương Lam nói: “Bà xã, có phải lúc trước anh nói chuyện khiêm tốn quá đúng không?”
“Đúng vậy, ông xã!”
Thương Lam đáp, vẻ mặt cô sáng bừng.
“Vậy thì bắt đầu đi!”
Đột nhiên, Lôi Tuấn quay đầu nhìn ra cửa và nói: “Mặt sẹo!”
“Đến ngay đây!”
Đại ca xã hội đen của thành Hương Giang lập tức xông vào phòng.
Ngay sau đó, ngoài cửa xuất hiện hơn mười người thổi kèn.
“Tiểu Đao Hương Giang bái kiến anh Tuấn!”
Mặt sẹo bỗng kích động quỳ một chân xuống đất.
Cứ nói đùa, vị trước mắt này là người của Thiên Vương Thần Điện đấy Cho đến bây giờ, mặt sẹo cũng không dám đối mặt với thân phận thật sự của Lôi Tuấn, việc này quả thật đáng sợ.
Im lặng!
Một phút bình tĩnh trôi qua.
“Các anh em, đứng lên rồi nói!”
Lôi Tuấn ngồi tựa trên ghế, tiện tay đốt một điếu thuốc.
“Rõ!”
Mặt sẹo lập tức đứng dậy, cung kính bước đến bên cạnh Lôi Tuấn.
Toàn trường khiếp sợ!
Tất cả mọi người đều đã từng suy đoán mối quan hệ giữa mặt sẹo và Lôi Tuấn, thậm chí có người còn cho rằng Lôi Tuấn là tay sai của mặt sẹo.
Thế nhưng nhìn tình hình hiện tại.
Mặt sẹo – một nhân vật hô mưa gọi gió trong thế giới ngầm ở thành Hương Giang vậy mà lại quỳ lạy Lôi Tuấn?
Chẳng lẽ Lôi Tuấn là ông trùm đứng sau màn?
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Dương Phong, Mino, A Thất cùng quỳ xuống.
Muốn nói tiền, Dương Phong không hề thua kém ai, nói gì đi nữa hắn ta cũng là cậu chủ của một gia tộc hạng hai.
Thế nhưng khi đối mặt với mặt sẹo, bọn họ quả thật không có can đảm phản kháng.
“Vả miệng!”, Lôi Tuấn thản nhiên nói.
“Người đâu, đánh cho tao!”, mặt sẹo lập tức kêu đám đàn em.
Kế tiếp là một loạt âm thanh vang dội.
Phút chốc, mũi ba người kia đổ máu.
Mino kêu gào thảm thiết xin tha, Dương Phong và A Thất cũng bị đánh đến mức mất tiếng.
Những người từng nói xằng bậy về Thương Lam đều nấp ở góc khuất, không dám lên tiếng.
Dù bọn họ không dính líu đến chuyện này nhưng cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa choáng váng, thỉnh thoảng còn trộm nhìn Lôi Tuấn một cái.
“Anh Tuấn!”
Thương Lam nhẹ nhàng kéo tay Lôi Tuấn, lòng bàn tay cô đã đổ đầy mồ hôi.