Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này bọn họ đợi từ ban ngày cho đến tối đêm!

Chín giờ tối, cuối cùng Lôi Tuấn ngủ dạy, cũng đồng ý gặp.

Vì cường mạnh, nên cuồng ngạo!

Trong thành phố của mình, hai vị lãnh đạo cấp cao phủ tổng thống Hoa Hạ gặp một vương binh lại phải chờ đợi khổ sở.

Đương nhiên Lôi Tuấn cố ý.

Bởi vì nhà họ Tiêu gây họa nhiều năm, nếu không có người giúp đỡ, không thể nào đi đến bây giờ.

Trưởng quan thứ ba, thứ tư này đã từng là trợ thủ của nhà họ Tiêu.

Tuy hai trưởng quan này không tham dự vào việc Thiên Minh Điện Tây Vực, nhưng trong thành phố này, bọn họ đều ủng hộ mọi việc của nhà họ Tiêu, thậm chí vị trí của Tiêu Hải Phong cũng là bọn họ tham dự vào.

Cho nên, lúc loại bỏ Tiêu Hải Phong, hai người này mới liều mạng tấn công.

Mục đích của bọn họ là khiến Tiêu Hải Phong câm miệng.

Lôi Tuấn không muốn làm khó bọn họ, nhưng cũng không cho bọn họ đẹp mặt!

“Anh Lôi, xin chào”.

“Xin chào, anh Lôi!”

Cùng với Lôi Ngạo Phong, trưởng quan thứ năm mới, cuối cùng hai nhân vật lớn phủ tổng thống này đã được như mong muốn, gặp được điện chủ của Thiên Vương Thần Điện mặc đồ ngủ ngồi trên sofa, uể oải ngậm điếu thuốc.

“Ngồi đi!”, Lôi Tuấn thản nhiên nói.

Hai vị trưởng quan quay sang nhìn nhau, ngồi xuống đối diện với Lôi Tuấn.

Nhưng Lôi Ngạo Phong lại không dám ngồi, mà đứng phía sau Lôi Tuấn, hành động này của anh ta cũng là nói với hai vị trưởng quan, anh ta là anh cả của Lôi Tuấn, phía sau có Thiên Vương Thần Điện.

“Nói đi, có chuyện gì?”, Lôi Tuấn lên tiếng hỏi.

“Anh Lôi, nghe danh đã lâu…”

“Phí lời, nói thẳng đi”.

Lôi Tuấn không có ấn tượng tốt với hai người trước mắt này, vì vậy không chấp nhận sự cung kính của họ.

“Để tôi nói!”

Vị trưởng quan thứ ba chức vị cao hơn nói với vẻ không phục: “Anh Lôi, bây giờ giống như anh mong muốn, chúng tôi đã tước bỏ binh quyền của Tiêu Hải Phong, Tiêu Hải Phong cũng đã là kẻ vô dụng, tôi muốn biết, tiếp sau đây sẽ làm thế nào?”

“Anh muốn biết thì tôi phải nói với anh sao? Anh là ai?”, Lôi Tuấn ngẩng đầu hỏi.

“Tôi…”

Vị trưởng quan thứ ba hồ đồ, tên này… quá ngông cuồng rồi!

“Khụ khụ…”

Lôi Ngạo Phong phía sau Lôi Tuấn ho khan nhẹ hai tiếng.

“Nể mặt các anh là cấp trên của anh tôi, tôi mới quyết định gặp các anh, xin các anh đừng làm ra vẻ, tôi là ai không cần tôi nói, khoe mẽ trước mặt tôi, các anh không xứng”.

Lôi Tuấn dựa vào sofa, uể oải nói.

Ngông cuồng!

Anh đúng là ngông cuồng!

Quá ngông cuồng, nhưng không ai dám phản bác.

Kể cả trưởng quan của phủ tổng thống cũng không dám lỗ mãng.

Bởi vì người đàn ông tên Lôi Tuấn này, hạ lệnh một tiếng thì có thể chiếm cả thành phố Hạ Đô này.

Thậm chí muốn bình định kẻ địch ngoài Nam Vực, hiện tại không ai thích hợp hơn Lôi Tuấn!

Hai vị trưởng quan quay sang nhìn nhau lần nữa, hoàn toàn không biết phải làm thế nào mới tốt?

Lôi Ngạo Phong lại họ khan hai tiếng.

“Được rồi được rồi!”

Lôi Tuấn cười nói: “Nể mặt anh cả tôi, nể mặt các anh đích thân giải quyết Tiểu Hải Phong, anh câm miệng, anh nói đi”.

Trưởng quan thứ ba câm miệng, để trưởng quan thứ tư nói.

Không ai có ý kiến!

“Xin lỗi anh Lôi, việc nhà họ Tiêu làm với nhà họ Lôi, chúng tôi cũng vừa mới biết, cho nên hôm nay đích thân đến xin lỗi. Mong rằng anh rộng lượng, đừng so đo với phủ tổng thống, đều là người Hoa Hạ mà!”

Rõ ràng trưởng quan thứ tư thông minh hơn trưởng quan thứ ba.

Anh ta không nói thẳng việc chính, mà tươi cười cung kính trước.

Quả nhiên, Lôi Tuấn vứt cho anh ta một điếu xì gà.

Nhưng không cho trưởng quan thứ ba!

“Nói tiếp đi”, Lôi Tuấn thản nhiên nói.

“Được, anh Lôi”.

Trưởng quan thứ tư suy nghĩ, nói: “Bây giờ nhà họ Tiêu đã không đủ dính răng, không có binh lực, vốn không đủ để đánh, nhưng chuyện này có điều quan trọng, ý của anh là…”

“Buộc phải tiêu diệt nhà họ Lôi, những người từng tham gia vào Thiên Minh Điện, những người từng tham gia vào hãm hại nhà họ Lôi, không giữ một ai”.

“Vâng vâng vâng… anh nói đúng!”

“Anh yên tâm, trước nay Lôi Tuấn tôi không giết bừa người vô tội, tôi chỉ giết kẻ đáng chết”.

“Tôi hiểu, tôi hiểu…”

Trưởng quan thứ tư gật đầu liên tiếp, lại hỏi: “Lúc nào thì anh ra tay?”

“Đêm nay!”

“Đích thân đến?”

“Tất nhiên!”

“Ồ… vậy sau này sản nghiệp nhà họ Tiêu, anh xem?”

Trưởng quan thứ tư lại nói ra vấn đề chính, đây cũng là chuyện mà phủ tổng thống quan tâm.

“Sản nghiệp nhà họ Tiêu chia ba phần, một phần cho phủ tổng thống các anh, một phần cho nhà họ Lôi, một phần bù đắp vào kinh phí xuất quân Nam Vực tôi, tôi nói như vậy, anh đồng ý chứ?”

Lôi Tuấn nói, cười với trưởng quan thứ tư.

“Đồng ý, đồng ý, hoàn toàn đồng ý”.

Trưởng quan thứ tư nhìn sang trưởng quan thứ ba… trưởng quan thứ ba cũng gật đầu.

Việc này tốt hơn nhiều so với dự liệu của bọn họ!

Sản nghiệp của nhà họ Tiêu khổng lồ, cho dù Lôi Tuấn muốn độc chiếm cũng không ai có thể ngăn cản anh.

Xem ra… điện chủ này không tham lắm mà!

“Còn chuyện gì không?”, Lôi Tuấn lại hỏi lần nữa.

“Anh Lôi, là thế này”.

Trưởng quan thứ tư lại nói tiếp: “Ý của trưởng quan thứ hai phủ tổng thống là, nếu anh Lôi muốn, phủ tổng thống sở tác chiến Hoa Hạ chúng tôi có thể bổ nhiệm anh làm trưởng quan độc lập phủ tổng thống… ngang bằng cấp bậc với tôi!”

“Oa, chức vị thật lớn!”

Lôi Tuấn đổi điếu thuốc, cười quái dị nói: “Tôi trở thành trưởng quan của phủ tổng thống, có phải tôi phải nghe theo lệnh của phủ tổng thống không? Tôi thành trưởng quan của phủ tổng thống, có phải dùng Thiên Vương Thần Điện tôi đi đánh địch bảo vệ đất nước, các anh không cần trả tiền không?”

“Việc này…”

Trưởng quan thứ ba lập tức đỏ mặt.

Cách thức đánh địch và tiết kiệm tiền mà phủ tổng thống dày công lên kế hoạch bị người ta vạch trần.

Điện chủ của Thiên Vương Thần Điện, quả nhiên không tầm thường, là người vô cùng giỏi giang!

“Thế này đi!”

Lôi Tuấn ngẩng cao đầu, cười ha ha nói: “Trưởng quan độc lập của phủ tổng thống, tôi có thể làm, nhưng tôi chỉ cần danh diệu, không cần lương thưởng của các anh. Ngoài ra, các anh có thể xin Thiên Vương Thần Điện bảo vệ đất nước đánh địch, nhưng anh em của tôi đều bằng xương bằng thịt, buộc phải trả tiền, nhiều nhất giảm hai mươi phần trăm”.

“Anh Lôi…”

“Tiễn khách!”

Lôi Tuấn trực tiếp đứng lên, đi vào phòng ngủ.

“Ngạo Phong à, việc này…”

Khuôn mặt trưởng quan thứ tư thộn ra, nói với Lôi Ngạo Phong.

“Ha ha ha ha…”

Lôi Ngạo Phong lúng túng cười nói: “Hai vị trưởng quan về trước đi, gần đây tâm trạng chú ba tôi không tốt, đới chúng tôi giải quyết xong nhà họ Tiêu, việc khác lại bàn bạc sau, yên tâm, có tôi đây”.

“Được!”

“Đi thôi!”

Hai vị trưởng quan cấp cao giống như hai đứa trẻ ấm ức không dám đáp trả lủi thủi đi về.

“Anh cả”, Lôi Tuấn gọi.

“Tôi ở đây!”, Lôi Ngạo Phong lập tức tiến lên.

“Thông báo cho Hổ Soái và Lang Soái, và cả đàn ông nhà họ Lôi, ăn mặc chỉnh tề đi tiếp nhận nhà họ Tiêu”.

“Tuân mệnh!”

Toàn thân Lôi Ngạo Phong run lên, hành quân lễ tiêu chuẩn.

Nhà họ Lôi lập tức hành động.

Đêm này chắc chắn không ai ngủ được.

Đàn bà trẻ con và gia quyến đều đợi trong phòng khách.

Ngoại trừ Lôi Chấn ngồi xe lăn, đàn ông khác trong nhà đều ăn mặc chỉnh tề.

Hổ Soái và Lang Soái mỗi người chọn một trăm tinh binh.

Lại thêm bốn mỹ nữ của Lôi Tuấn và mặt sẹo, những người này đi tiêu diệt nhà họ Tiêu là đủ rồi.

Lại là một đêm trời đất mù mịt.

Hơn hai trăm người ngồi xe oai hùng đến nhà họ Tiêu.

Đêm nay cả thành phố đều yên tĩnh, thậm chí trên phố cũng không thấy bóng người!

Thành trong thành, lính canh gác nhìn thấy là Lôi Ngạo Phong lập tức cho qua.

Đi tiếp nữa là khu biệt thự là nhà họ Tiêu.

Mười mấy tòa biệt thự san sát nhau, có thể thấy nhà họ Tiêu cường mạnh thế nào.

Pháo đài chính giữa đèn điện sáng trưng.

Gần hai ngàn người đen xì xì đứng dới ánh đèn ở biệt thự phía trước.

Đây đều là bảo đảm cuối cùng của nhà họ Tiêu.

Cũng là sự quật cường cuối cùng!

“Trực tiếp xông vào, kẻ nào cản đường, giết!”

Lôi Tuấn đi phía trước nhất, đột nhiên lên tiếng nói.

“Tuân mệnh!”

Hổ Soái và Lang Soái cùng nhận lệnh.

“Các anh em… giết…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK