Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó đều là binh sĩ thăm dò đường của Nam Thiên Vương, hiện tại đang đi cứu trợ.

“Người của nước Thiên Lang biết sử dụng mìn?”, Lôi Tuấn ngạc nhiên hỏi.

“Điện chủ, tôi cũng cảm thấy kỳ lạ”.

Nam Thiên Vương suy đoán nói: “Lang Vương thảo nguyên bị thương, tướng lĩnh của hắn đã sợ vỡ gan từ lâu, chúng ta truy đuổi cả đoạn đường đến đây cũng không gặp phải phản kháng, chỗ mìn này… thật kỳ lạ!”

“Có thích khách, mọi người cẩn thận!”

Đột nhiên, có người bên chỗ đội quân Hổ Soái lớn tiếng hô lên.

Khoảng cách không phải quá xa, Lôi Tuấn và Cao Cương đều nhìn thấy bên đó rất hỗn loạn.

Hình như Hổ Soái đưa theo thuộc hạ đang bao vây tấn công truy đuổi hai người áo đen?

Hai người áo đen đó một tên mập một tên gầy.

Tên mập cầm một cây búa sắt trong tay, tên gầy lại vung lên một con dao ngắn…

“Tứ đại Dã Quỷ?”

Lôi Tuấn vừa dứt lời liền xông đến như mũi tên.

“Ai?”

Nam Thiên Vương còn chưa hiểu, đã thấy điện chủ vụt đi, anh ta lập tức đuổi theo phía sau.

Lôi Tuấn vốn cách không xa, tốc độ cực nhanh.

Sau khi anh xuyên qua đội quân của Hổ Soái, đã phát hiện trên bãi cỏ, Hổ Soái dẫn theo Hổ vệ thân cận chém giết dữ dội với hai tên mập và gầy đó.

Hai người áo đen rất không đơn giản.

Lực đạo của tên mập rất mạnh.

Tốc độ của tên gầy cực nhanh!

Một mình tên mập có thể chiến đấu với Hổ Soái.

Một mình tên gầy có thể ứng phó với mười thành viên Hổ vệ.

“Đi chết đi!”

Phập một tiếng vang lớn, đao lớn của Hổ Soái chém xuống búa sắt của tên mập.

Lực đạo của tên mập đó thực sự quá mạnh, lại đánh bay được cao thủ siêu mạnh như Hổ Soái?

Hổ Soái lăn lộn mấy lần trong không trung, cuối cùng vững vàng chạm đất.

Cánh tay cầm đao của anh ta run lên, có thể thấy búa sắt của tên mập áo đên uy mãnh như nào.

“Là ai?”

Nam Thiên Vương ở một bên thấy Lôi Tuấn không hành động bèn hỏi nhỏ.

“Hai người trong bốn Dã Quỷ Tây Vực, Thiên Quỷ và Địa Quỷ!”

Lôi Tuấn dừng lại rồi tiếp tục nói: “Ở Tây Vực, bọn họ đã từng giúp Thiên Minh Điện chống lại tôi, Đại Quỷ và Tiểu Quỷ bị tôi giết rồi, Thiên Quỷ và Địa Quỷ bỏ chạy, không ngờ lại xuất hiện ở đây?”

“Tôi mặc kệ hắn là quỷ gì, tôi đi hạ gục hắn là được”.

Cao Cương tức giận quát, đứng lên muốn xông đến bắt người.

“Không được!”

Lôi Tuấn kéo anh ta lại, nghiêm túc nói: “Thiên Quỷ và Địa Quỷ vốn không phải là người của Thiên Minh Địa, tôi nghĩ ra rồi, hai tên này chắc chắn là người của U Minh Nguyệt, bọn họ xuất hiện đột ngột, rất không bình thường”.

“Ai quan tâm bọn chúng, còn không bắt thì bọn chúng bỏ chạy mất”.

Cao Cương nói không sai.

Hiện tại, hai quỷ Thiên Địa đang bị Hổ Soái điên cuồng tấn công, nhìn có vẻ sắp không chống lại được, quay người muốn bỏ chạy.

“Vậy càng không đúng”.

Lôi Tuấn mỉm cười nói: “Hiện tại Hai quỷ Thiên Địa đã là bảy sao, không thể nào cùng bị Hổ Soái đánh bại, chắc chắn là cái bẫy, các cậu không được phép hành động, tôi đuổi theo bọn chúng”.

Anh dứt lời liền nâng chân đuổi theo…

“Điện chủ, anh Tuấn…”, Nam Thiên Vương lập tức gọi theo.

“Các cậu tiếp tục truy đuổi đám sói con về thảo nguyên!”

Lôi Tuấn để lại một câu rồi vội vàng đuổi theo.

“Vãi!”

Nam Thiên Vương vô cùng lo lắng, nhưng anh ta hiểu điện chủ nói đúng.

Hai quỷ Thiên Địa này đều là cao thủ siêu cấp, đột nhiên bọn chúng tập kích Hổ Soái, chắc chắn có mục đích.

Bọn chúng đánh một hồi rồi bỏ chạy, vậy càng rõ ràng là bọn chúng muốn dụ người rơi vào bẫy.

Nhưng biết rõ là cái bẫy, tại sao điện chủ còn đuổi theo?

“Thiên Vương, đó… là điện chủ?”

Hổ Soái thộn mặt, chỉ vào bóng hình của Lôi Tuấn nói.

“Điện chủ nói một mình anh ấy đuổi theo, anh không cần quan tâm nữa”, Cao Cương bất lực nói.

“Thân thủ của hai tên đó rất mạnh, một mình điện chủ…”

Hổ Soái còn chưa nói xong, đột nhiên có bóng người vụt đến.

Cuối cùng bốn cô gái Niên Hoa đã đuổi theo được đến đây.

“Nam Thiên Vương, điện chủ đâu?”, Xuân Hân thở dốc hỏi.

“Đi đuổi theo… hai quỷ!”

“Quỷ gì?”

“Có lẽ là… quỷ lộng hành!”

“Phiền chết đi được!”

Bốn cô gái Niên Hoa đuổi theo bóng hình của Lôi Tuấn.

Hai quỷ Thiên Địa này lại không chạy vào thảo nguyên.

Bọn chúng dụ Lôi Tuấn chạy về hướng rừng cây ở bên khác.

“Rốt cuộc… là quỷ gì?”, Hổ Soái vẫn không hiểu.

“Thôi bỏ đi, không quan tâm nữa!”

Nam Thiên Vương nhìn sang thảo nguyên, lẩm bẩm nói: “Điện chủ làm việc tự có lý của mình, huống hồ hai quỷ Thiên Địa này lợi hại như vậy, chủ của bọn chúng càng lợi hại hơn, thực hiện mệnh lệnh, tiếp tục truy đuổi đám sói con”.

“Thiên Vương, mìn… làm thế nào?”

“Bảo các anh em cẩn thận, tôi cho rằng cũng không có mấy quả mìn nữa đâu!”

Nam Thiên Vương vừa nói xong, quay lại, anh ta tập kết nhân mã ở ba con đường lại vào con đường chính giữa.

Ở phía trước chính là thảo nguyên bát ngát.

Chỉ cần đi theo dấu vết và bóng hình của Lang Vương thì sẽ không xảy ra sai sót.

Bọn họ đuổi đám sói con về nước Thiên Lang chỉ là vấn đề thời gian…

Trong rừng cây xa lạ ở một hướng khác.

Lôi Tuấn xông vào không lâu lại cũng không thấy bóng dáng của hai người áo đen đâu.

Chỉ có thể dựa vào đôi tai nhạy bén đuổi theo về một hướng…

Anh buộc phải đuổi theo hai quỷ Thiên Địa, còn phải bắt được chủ của bọn chúng.

Không biết tại sao?

Tóm lại không thể để bọn chúng chạy thoát!

Chạy mãi chạy mãi, anh chạy đến một vách đá.

Ở dưới hai mươi mét là một hẻm núi.

Từ trên cao nhìn xuống cũng có thể nhìn ra có dấu vết của con người ở mặt đất dưới hẻm núi…

Lôi Tuấn cũng không suy nghĩ vụt người nhảy xuống.

Một tiếng gào thét vang lên đỉnh đầu.

Lôi Tuấn vừa chạm đất, một tấm lưới lớn lập tức ập xuống.

Chiếc lưới lớn này đã được chuẩn bị từ lâu, cái bẫy này cũng được thiết lập ra dành riêng cho anh.

Sợi thừng của lưới rất thô, lại mắc đầy khối chì lớn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK