Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tốt…”  

 

“Tốt quá rồi, nghiêm khắc trừng phạt”.  

 

“Cuối cùng cũng bắt được rồi”.  

 

“Quan phụ mẫu, cảnh sát trưởng uy vũ”.  

 

HIện trường bỗng trở nên chấn động, tiếng la hét liên tục vang lên như sóng vỗ.  

 

Có thể thấy, trong lòng dân làng, Triệu Đại Thắng đáng ghê tởm đến chừng nào!  

 

Sau khi cảnh sát trưởng nói xong, anh ta thở phào nhẹ nhõm, gật đầu với Lôi Tuấn, sau đó bước xuống sân khấu.  

 

Rõ ràng đây là một đám cưới, nhưng khách mời bên dưới lại hả giận chửi bới.  

 

Tuy nhiên, thấy Lôi Tuấn ra hiệu nên người dẫn chương trình không hề ngăn cản.  

 

Một lúc lâu sau, những người trong thôn mới phản ứng lại, cuối cùng cũng im lặng mỉm cười.  

 

Dưới sự giới thiệu của người dẫn chương trình, người đàn ông mập tên Kim Bưu liền bước lên sân khấu.  

 

"Kính thưa tất cả các bạn, thưa bà con, với tư cách là anh em của chú rể, tôi xin phép nói vài lời".  

 

Là người giàu nhất thành phố, Kim Bưu nói chuyện với EQ rất cao.  

 

Một lúc sau, mọi người ngồi bên dưới cười không ngớt.  

 

Song Kim Bưu đột nhiên lại hỏi một câu cực kỳ kỳ lạ.  

 

"Thưa bà con, xin hỏi mọi người, đám cưới như thế nào mới gọi là đám cưới đẹp nhất?"  

 

Ngay khi câu hỏi này được đưa ra, hiện trường lại một phen dậy sóng.  

 

Khách khứa mỉm cười nhìn lên sân khấu, còn dân làng thì xì xào bàn tán.  

 

Đột nhiên, một thanh niên lên tiếng: “Đây chính là đám cưới đẹp nhất”.  

 

“Đúng vậy, là đây chứ đâu”.  

 

“Không sai, đẹp nhất…”  

 

Dân làng lập tức thi nhau hét lên, dù sao đây thực sự là đám cưới đẹp nhất mà bọn họ từng thấy.  

 

"Các vị, xin hãy yên lặng".  

 

Kim Bưu cười ha hả nói: "Đám cưới này rất đẹp, nhưng không phải là đẹp nhất. Cá nhân tôi cho rằng, đám cưới đẹp nhất chính là vung tiền".  

 

 

 

Kim Bưu vừa dứt lời, tất cả mọi người bỗng nhiên sững sờ!  

 

Vung tiền có nghĩa là gì?  

 

Bên dưới thì thầm với nhau một hồi, nhưng không ai hiểu được ý tứ của câu này.  

 

Lôi Tuấn đang đứng trên sân khấu, đột nhiên nói với Tiểu Niệm: "Con gái ngoan, con còn muốn cưỡi ngựa không?"  

 

“Bố ơi, Tiểu Niệm thích cưỡi ngựa lắm ạ”, cô bé trả lời với vẻ mong đợi.  

 

"Vậy bố sẽ đưa con đi".  

 

“Ông xã à”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK