“Á á á…”
Hắn ta hét thảm, kêu la: “Buông ra buông ra… tao muốn giết mày!”
“Chỉ dựa vào mày à?”
Lôi Tuấn cúi người, kề sát vào tai Triệu Đại Thắng, thì thầm: “Mày muốn mất luôn cái chân với năm ngón tay còn lại à?”
Triệu Đại Thắng bị dọa mất hồn.
Tiếp theo đó, hắn ta liên tục hét thảm, nhưng không còn dám chửi rủa nữa.
Ngoài cửa nhà họ Hứa đã có rất nhiều người vây quanh.
Cửa lớn vừa mở ra, Lôi Tuấn xách Triệu Đại Thắng và mười mấy tên đàn em hệt như xách một lũ chó chết, lần lượt ném ra ngoài.
Hành động của anh khiến thôn dân kinh hãi.
Rốt cuộc cái người tên Lôi Tuấn này có thân phận gì, khoan hãy nói đến việc dám giết dám đánh, quan trọng là anh ta… đánh rất được!
Phải biết đàn em của Triệu Đại Thắng toàn là những tên giang hồ lão luyện.
Đám người này làm xằng làm bậy khắp nơi, đánh nhau là chuyện như cơm bữa.
Mười mấy người bị một người đánh cho tàn phế, việc này… việc này sao có thể chứ?
Lôi Tuấn quay vào nhà, trấn an mọi người.
Phụ nữ và trẻ con đều không có việc gì, chỉ hơi hoảng sợ mà thôi.
Nhưng Hứa Hán Văn thì bị bầm mặt, tuy nhiên, ông ta lại đưa cho Lôi Tuấn một điếu thuốc, cười sảng khoái: “Khá lắm, cậu được lắm, có thể bảo vệ được người nhà, xứng đáng là đàn ông!”
Lôi Tuấn mỉm cười, anh không châm thuốc mà xoay người đi ra cửa.
Bởi vì anh vừa liếc thấy Vương Mãn lẫn trong đám người.
“Người anh em, cho tôi mượn cái hộp quẹt!”, Lôi Tuấn cười nói với hắn.
“Có có có”.
Vương Mãn tiến lên, giả vờ lớn tiếng nói: “Ông anh kia thật lợi hại!”
“Gió lớn quá, nghe không rõ!”, Lôi Tuấn đi xa khỏi đám người.
Vương Mãn lập tức đuổi theo.
“Anh xử lý một chút, tôi không muốn gặp cảnh sát!”, Lôi Tuấn thấp giọng nói.
“Được, hộp quẹt tặng anh đấy!”
Vương Mãn đáp, sau đó xoay người biến mất trong đám đông.
…
Chuyện Lôi Tuấn đánh Triệu Đại Thắng lập tức gây chấn động toàn bộ thôn.
Một ngày này, không chỉ có thôn Hà Sơn, mà những thôn làng lân cận đó cũng đều biết.
Tất cả dân làng trên vùng núi này đều tỏ ý vui mừng, trầm trồ khen ngợi.
Thế nhưng cũng có rất nhiều người lo lắng thay nhà họ Hứa, dù sao thì Triệu Đại Thắng cũng là bá chủ một phương, không thể khinh thường được, tên kia là kẻ có thù tất báo, chịu thiệt lớn như vậy, chắc chắn hắn ta sẽ không bỏ qua.
Tuy nhiên, nói đến cũng kỳ.