Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đã một tuần lễ trôi qua, Triệu Đại Thắng vẫn chưa có động tĩnh gì.  

 

Lôi Tuấn đánh nhiều người bị thương như vậy, mà cảnh sát cũng không hỏi han dù chỉ là một tiếng.  

 

Đến bây giờ, mọi người càng thêm tò mò về Lôi Tuấn…  

 

“Cháu có chuyện muốn nói!”  

 

Lúc ăn cơm tối, người nhà họ Hứa cùng tề tụ, đột nhiên Lôi Tuấn lên tiếng.  

 

“Sao vậy?”, Hứa Phương Hoa vô thức hỏi.  

 

“Thời gian kết hôn sẽ không thay đổi, chỉ còn mười ba ngày nữa, cháu cam đoan sẽ không có vấn đề gì!”  

 

Lôi Tuấn cười nói, sau đó cùng Hứa Hán Văn uống một ngụm rượu.  

 

“Thế nhưng… anh không làm gì cả!”, Hứa Phương Hoa nói.  

 

“Phương Hoa, em phải tin anh, được không?”, Lôi Tuấn nói một cách chắc nịch.  

 

“Ừm!”, Hứa Phương Hoa gật đầu tỏ vẻ tin tưởng.  

 

“Vậy thì mọi người gửi thiệp cho bà con họ hàng đi, cháu cam đoan sẽ cử hành hôn lễ đúng giờ”.  

 

“Thật ư?”  

 

“Chắc chắn 100%, tin tưởng cháu, cháu sẽ cho mọi người một bất ngờ to lớn!”  

 

Nói xong, Lôi Tuấn chào cả nhà họ Hứa còn đang bán tín bán nghi, rồi đi khỏi, bóng anh biến mất trong màn đêm.  

 

Mỗi tối, anh đều đến ngọn núi này ngồi một lúc, việc này đã sớm trở thành thói quen.  

 

Mỗi khi nhớ đến hành động lần đó, anh vẫn luôn cảm thấy khắc cốt ghi tâm.  

 

Khi đó, anh có mười mấy anh em, thế nhưng bị phản đồ làm hại, cho đến hôm nay, Thiên Vương Thần Điện chỉ còn lại Tứ Đại Thiên Vương.  

 

“Không hay rồi, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”  

 

Đột nhiên một chiếc motor dừng lại dưới chân núi, người ngồi trên xe hướng về phía Lôi Tuấn la to.  

 

Lôi Tuấn tựa như mãnh hổ tung người lao thẳng xuống núi.  

 

Người này chính là Hứa Thiên – người nhà bác cả Hứa.  

 

“Sao vậy? Sao anh lại đến đây?”, Lôi Tuấn lớn tiếng hỏi.  

 

“Xảy ra chuyện lớn, vợ con mày bị người ta bắt đi rồi!”  

 

 

 

“Anh nói cái gì? Là ai làm?”  

 

Lôi Tuấn rùng mình, duỗi tay nắm lấy vai Hứa Thiên.  

 

“Không biết là ai làm! Có người nhìn thấy bọn họ đi về phía sau núi!”, Hứa Thiên vội vàng nói.  

 

“Anh… không lừa tôi đấy chứ?”  

 

“Trời đất chứng giám, chuyện lớn như vậy, sao tao dám lừa mày?”  

 

“Ừ, cũng đúng!”  

 

Hứa Thiên đột nhiên lấy ra một con búp bê đưa cho Lôi Tuấn, anh nhanh tay nhận lấy.  



Sau khi nhìn kĩ, hai mắt anh đỏ lên, đây chính là búp bê của Tiểu Niệm do anh đích thân mua cho con bé. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK