Hiện giờ, trong thành Hương Giang, chỉ huy tối cao trong sở tác chiến chính là ông ta.
Qua vụ việc câu lạc bộ Hắc Long, người dân rất kính mến Ngô Bân.
Vị trưởng quan tối cao bảo vệ nơi này đích thân tới đây chúc thọ?
Đây không chỉ là vấn đề thể diện của Thương Lam và nhà họ Tần nữa, mà còn dính dáng đến một vấn đề nào đó mà người ta không biết.
Ngô Bân mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, ngẩng đầu bước tới.
Ông ta bắt tay với cảnh sát trưởng, sau đó vẫy tay với các khách khứa, còn gật đầu nhẹ với Thương Lam.
Bốp bốp bốp...
Xung quanh lại vang lên tiếng vỗ tay rầm rộ.
Rốt cuộc người nhà họ Tần cũng không đứng nổi nữa, đồng loạt ngồi bịch xuống ghế.
Còn Thương Lam thì ngơ ngơ ngác ngác, không biết mình đang nghĩ gì luôn…
Thế nhưng, sau khi chào hỏi với khách khứa xong, tổng chỉ huy sở tác chiến không tới chỗ ngồi của mình ngay, mà là đứng cạnh cảnh sát trưởng, nhìn ra ngoài cửa với vẻ mong chờ.
Hành động ấy khiến mọi người có mặt ở đây đều giật mình.
Còn ai có thân phận cao hơn tổng chỉ huy được nữa đây?
Trước khi được thăng chức lên làm tổng chỉ huy, có thể nói là Ngô Bân cùng một cấp bậc với ông chủ Kim.
Nhưng bây giờ người ta là tổng chỉ huy, chẳng lẽ còn phải đích thân đón ông chủ Kim à?
Trước mắt, ngoài ông chủ Kim ra thì khách khứa không thể nghĩ ra được ai nữa.
Cũng chỉ có ông chủ Kim mới có thân phận và thể diện như thế thôi.
Quản gian đang khom người cầm micro, đột nhiên giật mình một cái.
Tới rồi, rốt cuộc cũng tới rồi...
Quản gia nhận lấy một tấm danh thiếp.
Ông ta nhìn mấy lần liền, vô thức vỗ vào lồng ngực.
"Khụ khụ..."
Quản gia ho vài tiếng, sau đó hô to: "Ông Lý, chủ tịch tập đoàn quốc tế Hải Dương xuyên quốc gia ở Đông Vực Hoa Hạ, chúc lão phu nhân sống lâu trăm tuổi, tiền mừng năm triệu, ghi danh cho cô ba Thương Lam".
Vừa dứt lời, xung quanh lặng đi khoảng mười giây, rồi lại xôn xao lên...
"Ai thế? Tập đoàn gì cơ? Ông chủ gì của Đông Vực Hoa Hạ?"
"Không phải chứ, tôi bị điên rồi sao? Sao tôi lại nghe thấy tiền mừng năm triệu thế?"
"Năm triệu, năm triệu, vãi đạn, đang đóng phim à?"
"Hôm nay là ngày gì vậy? Sinh nhật của Ngọc Hoàng Đại Đế à?"
...
Cảm giác kinh ngạc và nghi ngờ bao trùm mọi ngóc ngách.
Lần này, không chỉ có những khách khứa bình thường ngạc nhiên, ngay cả những vị khách quý ngồi trên hàng ghế đầu cũng thì thầm với nhau, mấy vị quan chức thì đứng ngồi không yên.
Lúc này, người nhà họ Tần đã mất đi quyền khống chế và quyền lên tiếng, như thể bữa tiệc chúc thọ lần này không liên quan gì tới nhà họ Tần.
Thế nhưng, vị đại gia cấp sssss Đông Vực ấy là thật, tiền mừng năm triệu cũng là thật, đồng thời còn ghi danh cho Thương Lam.