Lạnh lùng liếc nhìn cô, khuôn mặt nhỏ lộ ra nghiêm nghị khó thấy được nét dịu dàng: “Sao thế, không nỡ xa mẹ sao, yên tâm đi, mẹ vẫn sẽ yêu các con như trước kia mà”
“Mẹ đừng gạt con, sau này mẹ với chú Lương chắc chắn sẽ sinh em trai em gái, đến lúc đó mẹ sẽ không thương chúng con như vậy nữa.” . truyện kiếm hiệp hay
Hiểu Khuê sụt sịt lẩm bẩm, cảm thấy rất khó chịu.
Mặc dù chú Lương rất tốt với cô bé nhưng dù tốt thế nào đi nữa thì cũng không phải là bố ruột.
Tất cả đều tại người bố đểu kia, tại sao lại ngốc như vậy, cô bé đã ám chỉ cho ông ấy rồi vậy mà đến giờ vẫn chưa đến.
Bỏ đi, cũng đã kết hôn rồi, cô bé phải chấp nhận hiện thực này thôi.
“Sẽ không như vậy đâu” Khương Hiểu Lãnh mím môi, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của cô bé: “Mẹ không phải là người như vậy, hơn nữa, em mãi mãi là em của anh, anh sẽ luôn yêu thương em mà”
“Hiểu Lãnh..” Hiểu Khuê lại bắt đầu khóc, đã ba tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên Hiểu Lãnh nói những lời tình cảm như vậy.
Sau khi nghi lễ kết thúc, các phóng viên sẽ đăng những bức ảnh đẹp lên mạng.
Lương Duy Phong cũng nắm tay Khương Tuyết Nhu chụp một bức ảnh hai người đang đeo nhẫn đăng lên Facebook: Nắm lấy tay anh cùng đi đến già, từ ngày đầu tiên gặp em, anh đã luôn chờ đợi, đằng đẵng 1257 ngày, thật may là anh vẫn chưa bỏ cuộc”
Là tổng giám đốc của Tập đoàn Kim Tuệ, anh ta rất ít khi đăng bài trên Facebook, trong mắt người ngoài, anh ta luôn là một người khiêm tốn, lần này anh ta đã tạo nên một sự chấn động.
“Trời ơi, tổng giám đốc Lương, anh ta không đăng bài trên Facebook thì thôi chứ đã đăng thì đều khiến cho người khác phải kinh ngạc.”
“Vợ của tổng giám đốc Lương chắc chắn kiếp trước đã giải cứu hệ ngân hà, hạnh phúc quá đi, tổng giám đốc Lương chính là người có tên tuổi trong giới thương gia Nguyệt Hàn vừa đẹp trai vừa nhiều tiền lại còn khiêm tốn, có nội hàm, người đàn ông như vậy có châm đèn tìm cũng khó mà tìm thấy.”
“Mấy người vẫn chưa biết gì sao, vừa rồi truyền thông đã đăng ảnh cô dâu lên rồi, cô dâu của Lương Duy Phong chính là phương Tuyết Nhu”
“Khương Tuyết Nhu nào vậy, không phải là người mà tôi nghĩ đến đấy chứ, chuyện này là không thể nào”.
“Chính là cô ấy, bạn gái cũ, vợ cũ của Hoắc Anh Tuấn”
“Tôi... tôi mụ mị luôn rồi, Lương Duy Phong sao lại có thể kết hôn với Khương Tuyết Nhu, lại còn là kết hôn vội nữa, mẹ nó chứ?”
“Chắc chắn là thật luôn, rất nhiều phóng viên đã chụp ảnh tại hiện trường hôn lễ, Khương Tuyết Nhu quả thật là người phụ nữ vô
cùng thành công, cậu Hoắc vẫn đang ngu ngốc chờ cô ta, còn cô ta vừa xoay người thì đã gả cho một người có tên tuổi khác trong giới dược phẩm rồi, lợi hại quá đi!”
“Có gì mà lợi hại, Khương Tuyết Nhu vừa xinh đẹp lại vừa tài năng, ai mà không muốn cưới cô ta chứ, cô ta xứng đáng được sự yêu thương của cánh mày râu”
“Chẳng trách Lương Duy Phong từ trước đến nay chưa từng có tin đồn cặp kè với bất kỳ người phụ nữ nào, cũng chưa từng nghe thấy anh ta tìm bạn gái, thì ra là trong tim vẫn luôn cất giấu một người, âm thầm chờ đợi lâu như vậy, hiếm có, người đàn ông tốt như vậy không hề nhiều”
“Khương Tuyết Nhu có thể đã bị Hoắc Anh Tuấn làm tổn thương sâu sắc, quay người lại thì phát hiện ra Lương Duy Phong vẫn luôn âm thầm ở phía sau chờ đợi cô ta, cuối cùng đã bị cảm động rồi”
“Tôi rất tò mò cậu Hoắc có biết chuyện này hay không, trước kia cậu Hoắc còn đăng bài trên Facebook với nội dung dành cả đời để chờ đợi Khương Tuyết Nhu cơ mà”
“Có lẽ cậu Hoắc đang trốn ở một góc nào đó lặng lẽ khóc, ai bắt anh ta không biết trân trọng chứ, đáng đời”
.
.
.
Sự bàn tán sôi nổi của cộng đồng mạng đã nhanh chóng đẩy hôn lễ nhỏ này lên top 1 Hot search.
Trên máy bay tư nhân.
Hoắc Anh Tuấn vô tình nhìn vào điện thoại, đã 11 giờ 15 phút rồi.
Tim của anh dường như bị co thắt dữ dội, suốt dọc đường, anh liên tục phải hít thở mạnh thì mới có thể hô hấp được.
Anh không ngừng tự an ủi mình, đây có thể chỉ là suy đoán lung tung của anh mà thôi.
Khương Tuyết Như sao lại có thể kết hôn với Lương Duy Phong được, hai người này đã không gặp nhau ba năm rồi, từ lúc Khương Tuyết Như trở lại, anh chưa từng nhìn thấy hai người họ liên lạc với nhau, đột nhiên lại kết hôn, chuyện này là không thể nào.
Anh uống một ngụm nước lớn, phát hiện ra tay mình đang run rất mạnh.
Quý Tử Uyên bất ngờ gọi điện thoại tới, anh cáu kỉnh nhấc máy: “Có chuyện gì nói nhanh lên”
“.. Bây giờ cậu đang ở đâu?” Quý Tử Uyên im lặng một hồi rồi mới hỏi.
“Trên máy bay đến thành phố Thanh Đồng”
Quý Tử Uyên nghe xong thở dài: “Cậu vẫn chưa biết gì à?”